Kỷ Hi Nguyệt ngồi xuống, cẩn thận xemvideo và hình ảnh tai nạn xe mà Liễu Đông đã chụp. Cậu cũng chụp được ảnh của người áo đen kia, nhưng không chụp được những lúc sau. Vì vậy cô chỉ có thể chờ tin tức của Ngô Phương Chu.
Khoảng giữa trưa, Cố Du Du đi tới cười nói: "Tiểu Nguyệt, chúng ta đi ăn cơmtrưa không? Chị sẽ mời." Kỷ Hi Nguyệt nhìn cô, thầmnghĩ khi nào cái người keo kiệt này lại hào phóng như vậy?
"Chị Du Du, tôi cũng đang muốn mời Tiểu Nguyệt ăn cơmtrưa đấy!" Liễu Đông vội la lên. "Vậy thì chúng ta cùng đi. Tiểu Nguyệt, emkhông phiền chứ?" Cố Du Du mặt mày hớn hở nói.
"Tôi thấy rất phiền đấy." Kỷ Hi Nguyệt trực tiếp nói một câu rồi nhanh chóng tắt máy tính, đứng dậy bước đi. Cố Du Du thật sự rất lúng túng, còn Liễu Đông thì dáng vẻ tươi cười.
"Liễu Đông, tôi và Cố tiền bối đi ăn cơmtrưa, về sẽ tìm cậu sau."
Còn lâu cô mới để cho Cố Du Du chiếm tiện nghi. Nhưng trước hết cứ ăn thật nhiều để cô ta đau đến cắt da cắt thịt mới được. Dù sao cơmtrưa cũng nhất định phải ăn.
Cố Du Du kinh ngạc xoay người lại, khóe miệng co giật một cái. Cô ta nghĩ thầmcái đồ Vương Nguyệt này, để Liễu Đông mời đi không phải tốt hơn sao, có thể tiết kiệm được một khoản. Nhưng mà bây giờ cô ta không dámnói ra. Cô ta biết rằng sếp rất coi trọng Vương Nguyệt. Vì vậy trước hết cần phải khiến mối quan hệ giữa bọn họ tốt hơn một chút.
Hơn nữa tuy rằng trong lòng cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thieu-cuc-sung-vo-truoc/1515420/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.