"Em sắp phải chuẩn bị về nước rồi." - Tự nhiên cô nhớ đến chuyện này lòng liền có cảm giác không nở.
Anh nhẹ nhàng vuốt đầu cô nói:"Em đúng là não cá vàng."
"Anh mới não cá vàng, cả nhà anh đều não cá vàng hứ! " - Tự nhiên bị nói như vậy làm cô tuột cảm xúc ghê.
"Sao này em cũng là vợ anh mà vợ cũng được tính là chung nhà em nói xem, em tự mình chửi mình đúng hông? "
"Anh...ai nói em sẽ là vợ anh hả? "
"Anh nói rồi em ngoại trừ anh ra sẽ không được phép lấy ai."
"Anh nói khi nào thế? Lúc nảy anh đâu có nói?"
"Mới thêm vô ".
"...."
"Em nghe đây cho dù em đi đến đâu anh cũng sẽ đến đó cùng em."
Cô tròn mắt nhìn anh: " Anh nói vậy tất là anh sẽ cùng em về sao? Vậy anh tính ra mắt ba má em sao? Như vậy có nhanh quá không? "
Anh búng nhẹ trán cô cười nói: "Em đang khẩn trương dùm anh sao? "
"Ơ ai nói em đây chỉ thắc mắc chút thôi."
"Vậy sao em không hỏi luôn khi nào chúng ta sinh con? Khả năng của anh tuyệt đối sẽ nhanh có kết quả, thế nào? " - anh cười gian xảo nói.
"..." - cái tên lưu manh.
"Đường Đường à ngoài ra thể lực của anh có thể cùng em trên giường một tuần vẫn dư sức."
"Hàn Thiên Vũ anh có thôi nói chuyện trên giường được không hả? " - cô thật chịu không nổi đề tài trên giường.
"Vậy em muốn có mấy đứa con? "
"..." - Cạn lời
"Em im lặng thì anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-vu-anh-la-luu-manh/35295/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.