Lan Vy nhìn Trần Đường Đường đang ngồi đơ ra đó không nói chuyện, ánh mắt vô hồn còn bàn tay thì cứ sờ vào bụng, cô có chút không kiên nhẫn. Từ sáng sớm Trần Đường Đường đã tới nhà cô rồi lôi đầu cô dậy nói có việc quan trọng muốn nói vậy mà từ nãy tới giờ đã hai tiếng qua đi con nhỏ bạn cô vẫn không nói lời nào cứ hành động như thế mãi.
Lan Vy ngáp ngắn ngáp dài, giọng lười biếng nói:" Cậu bị thánh nào nhập à? Hay có thai rồi?"
"Ừaa,mình có thai rồi..." Trần Đường Đường mở miệng đáp trong vô thức.
"À thì ra là có thai..." Lan Vy gật gật đầu ra vẻ như đã hiểu rõ.
Năm phút sau....
"CÁI GÌ????? CẬU CÓ THAI?!!" Lan Vy lúc này mới tiêu hoá được hai từ này cô giật mình hoảng hốt nói.
Trần Đường Đường bịt hai tai lại giọng bình tĩnh nói:" Cậu làm gì mà lớn tiếng như vậy? Bộ lạ lắm sao?"
"Lạ sao không? Cậu nhìn lại mình đi, ngoài cái mặt là con gái ra thì cậu chẳng khác gì đàn ông hết." Lan Vy giọng khinh thường nói.
"...Bộ...giống lắm sao?" Trần Đường Đường nhìn mình từ trên xuống dưới, làm gì giống đàn ông chứ. Hôm nay cô mặc áo thun rộng với quần jean dài nhìn đơn giản nhưng cũng ra phần nữ tính mà.
Dường như hiểu được suy nghĩ của cô, Lan Vy ngồi khoanh tay liếc mắt khinh bỉ Trần Đường Đường lần nữa:" Ý mình nói là vòng một của cậu như bức tường thành đập mãi vẫn không nát."
Nghe vậy Trần Đường Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-vu-anh-la-luu-manh/2156101/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.