Trong đại sảnh của thiên vũ quán lúc này có đến gần trăm người tụ tập, phần là các gia nhân đang đi đi lại lại bưng trà nước, phần là gia quyến của những huynh muội năm xưa, nay được họ về thăm, người chuyên tâm với đại đạo, chí hướng chỉ nhắm về nơi đỉnh cao nhất, tất nhiên sẽ không chọn kết hôn sinh con sớm.
Nhưng đối với những huynh muội bình phàm của Hàn Thiên mà nói, những thứ như đại đạo đỉnh cao đối với họ quả thực quá xa vời, bọn họ không có tiềm năng lớn như Hàn Thiên, cuộc đời này của họ có thể đạt đến thực lực võ tông võ vương đã là cực hạn rồi.
Sống đến một thời gian rồi bọn họ cũng sẽ chết, việc kết hôn sinh con đối với những người tu chân bình thường này mà nói, cũng không khác biệt xo với phàm nhân, thậm chí vài huynh đệ của Hàn Thiên hơi có thế lực một chút, liền cưới đến ba bốn thê thiếp, có năm sáu người con cũng là chuyện bình thường.
Thành thử đám huynh muội của Hàn Thiên chỉ có mười bốn mười lăm người, mà gia quyến dẫn theo đã lên đến hàng chục, Hàn Thiên đã trở về, với vị thế và uy vọng của hắn, Lục Yên cùng Hồng Ngạn tất nhiên phải lễ phép lui ra, nhường ghế chủ tọa giữa đại sảnh cho hắn.
Lúc này cả Lục Yên cùng Hồng Ngạn đều bình lặng ngồi ở bàn bên phải đại sảnh, vốn là chổ của phó quán chủ, những huynh muội khác cùng gia quyến dẫn theo tùy vào thực lực và uy vọng mà cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/3556599/chuong-409.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.