Trước câu hỏi của Vũ Lệ Dung, ánh mắt Hàn Thiên vẫn hướng về nơi xa xăm nói.
-tạo một lãnh địa cho chính các ngươi, duy trì giống loài của mình ở nơi đó, bảo vệ nó trước những kẻ có âm mưu bất lợi đối với các ngươi, hoàn thành nốt sứ mệnh còn dang dở mà thánh dực tộc các ngươi đang gánh vác.
-nếu các ngươi không biết phải làm từ đâu???, thế thì đi theo ta!.
Nói đoạn liền đề thân bay về hướng đông, Vũ Lệ Dung cùng toàn thể thánh dực tộc và những di dân không muốn tách đoàn, cũng lập tức bay theo.
Với tốc độ trung bình hơn mười vạn dặm một canh giờ, thì cũng chỉ cần một canh giờ thời gian, Hàn Thiên đã đưa người của thánh dực tộc rời khỏi khu vực bị huyễn vụ bao phũ, ở dưới chân họ lúc này là vô số dãy núi cao trùng trùng điệp điệp mọc lên san sát.
Quy mô của mỗi dãy núi này đều lớn hơn ở thế giới cũ của Hàn Thiên gấp mười lần, nói đơn giản thì diện tích bình nguyên trên một dãy núi bất kỳ, có thể đủ để lấp đầy một quốc gia cỡ vừa ở thế giới củ của Hàn Thiên.
mà thực tế thì cũng có không ít dân du mục cùng bộ lạc nhỏ đang sinh sống ở trên những dãy núi này, từ lúc rời khỏi khu vực có huyễn vụ, cứ cách vài trăm dặm, đám Hàn Thiên lại nhìn thấy một khu vực có người sinh sống như thế, ít thì vài chục hộ với vài trăm người cùng chung sống, nhiều thì cả một thành bang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/3514131/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.