Chương trước
Chương sau
Một trận chiến khốc liệt nữa lại nổ ra trong vụ huyễn phù sinh thiên, tất cả những thành phần tham gia đều có mục đích của riêng mình, đối với Hàn Thiên hắn chính là muốn đoạt được viêm huyền cực địa, không để thiên nghiệp quỷ tiếp tục sữ dụng nơi này như cái nôi để duy trì giống nòi của mình, về sau tạo ra nguy cơ to lớn cho đại thiên giới bên ngoài.

Về phần thánh dực tộc họ tất nhiên rất muốn tiêu diệt hoàn toàn thánh dực tộc, đoạt lại vụ huyễn phù sinh thiên, không nói đến oán thù vạn năm giữa hai tộc, chỉ riêng yếu tố sinh tồn, cũng đã đủ để thánh dực tộc tận hết tâm sức chiến đấu với thiên nghiệp quỷ

lại nói đến yếu tố sinh tồn, thì đối mặt với nguy cơ toàn tộc bị diệt, thiên nghiệp quỷ tất nhiên phản khán cực kỳ dữ dội, bọn chúng chiếm được vụ huyễn phù sinh thiên năm năm, liền đã tiêu diệt hơn tám phần sinh linh ở nơi này, tự thân mạnh lên cực kỳ nhiều, dù Đa Nguyên đã bị Hàn Thiên tiêu diệt, nhưng tổng thể thực lực của thiên nghiệp quỷ cũng chỉ bị tổn hại một phần, đa số binh đoàn của chúng đều chưa bị ảnh hưởng gì cả.

Thánh dực tộc dưới sự dẫn đầu của ba người bọn Hàn Thiên, tình huống có thể nói là giống như người sắp chết đuối vớ được cọc gỗ, tinh thần dân lên cực cao, Hàn Thiên ở trong trạng thái hợp nhất với tiểu kim long, thực lực đã đạt đến ngang võ hoàng trung tầng, lúc này hắn cầm theo tam độc thương xông pha ở tuyến đầu, tình huống có thể nói là không gì cản được.

Ở tại vùng không gian này có đến mười mấy vạn tên thiên nghiệp quỷ, trong khi toàn thể thánh dực tộc hiện chỉ còn cở năm vạn thành viên, đây cũng có thể coi là toàn bộ vốn liếng của họ, mà toàn bộ vốn liếng này lại không bằng một phần ba binh lực của đối thủ.

Thành ra mỗi một cá nhân bên trận tuyến của thánh dực tộc đều phải đối khán với ít nhất ba bốn địch nhân, mà kẻ đi đầu như Hàn Thiên, trước mắt luôn xuất hiện hàng trăm kẻ địch cùng lúc, bất quá với bản lĩnh hiện tại, Hàn Thiên hắn không có lấy nửa điểm sợ hãi trước những đối thủ như vậy.

Tam độc thương cầm chắc nơi tay phải, thân dùng đến long hành bách biến đệ nhị trọng, dưới chân liền như được phong thần phò trợ, mỗi bước di chuyển đều bỏ qua hàng dặm không gian, một thoáng ở phía đông, tam độc thương uy mảnh quét qua, thoáng cái đoạt mạng hơn ba tên thiên nghiệp quỷ thực lực võ vương giai tầng, ngay sau đó liền đã xuất hiện ở phía tây, thiên ma thủ xuất động một trảo diệt ngay mười địch nhân một lúc.

Hàn Thiên ở dưới cảm giác kỳ lạ mỗi khi dùng đến thiên ma thủ, cảm giác càng chiến đấu càng hăng sức, mỗi trảo đánh ra đều nhắm vào yếu điểm ngay giữa ngực đối thủ mà đánh đến, với sức công phá kinh hoàng không gì cản nổi, dù là giáp ngực dày đến mức nào, trước thiên ma thủ của Hàn Thiên đều mềm oặt như bùn nhão, chỉ một trảo vung đến liền có thể xé toang giáp ngực, hủy diệt bảo thạch trên ngực thiên nghiệp quỷ tiễn chúng về âm ti.

Đám thiên nghiệp quỷ rất nhanh đã nhận ra chỉ bằng thực lực đơn lẻ của vài tên, chúng sẽ không tài nào cản bước được Hàn Thiên.

Thế nên ở mỗi nơi Hàn Thiên xuất hiện, rất nhanh đã có hàng trăm thiên nghiệp quỷ khác đồng loạt vây đến, quyết tâm dồn Hàn Thiên vào tử địa không lối thoát, Hàn Thiên trước tình cảnh bị vây trong một khối cầu được tạo nên từ hàng trăm tên thiên nghiệp quỷ, khóe môi chỉ thoáng cười nhạt một tiếng.

Minh thần nhãn nhanh chóng được hắn khu động, tam đại hào quang trong mắt rực sáng, một vòng quét ngang, liền thiêu đốt thần hồn cùng khí lực của toàn bộ những tên thiên nghiệp quỷ không may dính phải, chân nguyên lực cuồn cuộn truyền vào song thủ pháp tướng sau lưng, chỉ cần hai chưởng, vòng vây mấy từ mấy trăm thiên nghiệp quỷ đã bị phá tan, tử thương gần bảy phần.

Sau khi phá tan một tầng vòng vây, Hàn Thiên lại khu động long hành bách biến đề thân đi mất, hắn lúc này giống như là một cổ máy chiến tranh không thể ngăn cản, dù mấy lúc có thể bị địch nhân tập kích trúng đòn, thế nhưng tiểu kim long vẫn còn dung nhập trên thân thể Hàn Thiên, chỉ bằng lân vảy phòng hộ cùng kim cang bất hoại kỹ năng của nó, ở trong vụ huyễn phù sinh thiên lúc này không một ai có thể tổn thương được Hàn Thiên.

Hơn nữa sau khi hợp nhất cùng tiểu kim long, chân nguyên lực của Hàn Thiên đã tăng đáng kể, hơn nữa khí lực cứ cuồn cuộn không ngừng, bởi lẽ tiểu kim long cũng luyện được càn khôn chuyển luân hoàn, với công pháp này, dù là trong lúc chiến đấu, nó vẫn có thể không ngừng ngưng tụ linh khí cung cấp cho Hàn Thiên.

linh khí hóa thành yêu lực, yêu lực lại được thập nhị trọng hóa thiên công chuyển hóa thành linh lực, cộng thêm càn khôn chuyển luân hoàn của bản thân Hàn Thiên, khí lực của hắn lúc này cứ như dùng mãi không cạn, từ linh lực lại có thể chuyển hóa thành chân nguyên lực bù đắp cho thân thể, Cứ thế Hàn Thiên một thân một mình phá tan từng lớp phòng tuyến của thiên nghiệp quỷ.

Về phần Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc phía sau lưng Hàn Thiên, hiệu quả chiến đấu của bọn họ cũng chẳng chút kém cạnh gì, Nhược Mộng với ma pháp trượng nơi tay, cùng hai đại trận pháp triệu hồi ở trên không, mỗi lần nàng chỉ ma pháp trượng xuống khu vực nào, nơi đó liền xuất hiện công kích cự đại từ hai pháp trận trên không.

Băng sơn bão táp, thanh mộc trói chân, một trận linh mộc phũ xuống, rất nhanh đã trói chân được mấy chục tên thiên nghiệp quỷ, sau đó băng trận lại phóng ra hàng loạt băng mâu, tất cả đều chuẩn sát cắm vào giữa ngực những tên thiên nghiệp quỷ xấu số bị linh mộc trói chân, rất nhanh tiễn những tên này ra đi cực kỳ nhanh chóng.

Đông Phương Thái Ngọc cũng lợi hại không kém, năm năm tiềm tu trong viêm huyền cực địa, viêm thần mãng của nàng đã đạt đến thất cấp yêu thú, tạm thời theo kịp với tu vi võ vương của chủ nhân, dù chưa thể đạt đến mức cân bằng hoàn hảo, vì Đông Phương Thái Ngọc vẫn mạnh hơn viêm thần mãng một đoạn, nhưng khoản cách nhỏ nhoi này đã không còn lớn như trước nữa, thế nên tổng hợp thưc lực của cả hai bây giờ đã gần như đạt đến đẳng cấp võ hoàng rồi.

Viêm thần mãng vốn được Đông Phương Thái Ngọc nuôi từ khi còn trong trứng, cả cuộc đời nó chỉ xem nàng là người thân duy nhất, thế nên cũng không lạ chuyện cả hai đã sớm luyện được trạng thái khí hồn hợp nhất, lúc này bộc phát thực lực, mỗi chiêu mỗi thức đều có sự đồng bộ đến đáng kinh ngạc.

Toái hồn tiên trong tay Đông Phương Thái Ngọc giống như một đầu linh xà giảo hoạt, mỗi lần nàng vung tiên tấn công, viêm thần mãng sẽ lập tức phun hỏa diễm bao phũ lên ngọn trường tiên để gia tăng uy lực công kích cho Đông Phương Thái Ngọc, những lúc có tnq đột kích sau lưng, viêm thần mãng sẽ nhanh chóng ngán đường đối phó với những tên này.

Đạt đến thất cấp yêu thú, bản thân viêm thần mãng đã có được bảy kỹ năng thức tĩnh, trong những năm qua, Hàn Thiên chỉ thấy qua vài ba kỹ năng trong số đó, các dị chủng yêu thú như viêm thần mãng hay tiểu kim long, ba cấp đầu tiên thông thường đều sẽ thức tĩnh những kỹ năng giống nhau, trong đó hóa to thu nhỏ, bay lượn, và tung ra thuộc tính công kích ứng với bản mệnh nguyên tố của bản thân, gần như đã là điều bất biến.

Mà trong bốn kỹ năng còn lại của viêm thần mãng, cũng có một kỹ năng phòng thủ vô cùng bá đạo gọi là hư vô, một khi dùng đến kỹ năng này, viêm thần mãng gần như hóa thành một đoàn hỏa diễm vô định hình, lúc này dù là đao kiếm hay cung tiễn đánh vào thì cũng đều không thể gây được chút sát thương nào cho chủ thể, hơn nữa nếu có cùng bản mệnh thuộc tính nguyên tố, kỹ năng hư vô còn có thể tác động lên đối tượng khác ngoài bản thân viêm thần mãng.

Lúc này nếu địch thủ không có công kích đặc thù, rất khó để mà tổn thương được viêm thần mãng lẫn người nó muốn bảo vệ, ở trong vụ huyễn phù sinh thiên lúc này chẳng có bất cứ địch nhân nào thực lực quá vượt trội, cộng thêm việc pháp khí sở hữu quá nghèo nàn, thành thử mỗi khi bị quần công, viêm thần mãng chỉ cần đưa Đông Phương Thái Ngọc cùng tiến vào trạng thái hư vô, bản thân họ liền trở nên bất khả xâm phạm.

Cứ thế Đông Phương Thái Ngọc ngọc cùng viêm thần mãng luồn lách qua từng chiến trường, đoạt mạng vô số đối thủ, toái hồn tiên trong tay Đông Phương Thái Ngọc hệt như một đầu linh xà, mũi tiên dưới sự điều khiển của nàng, luôn chuẩn sát điểm từng nhát đâm đầy chết chóc vào yếu điểm trên ngực thiên nghiệp quỷ, trường tiên quét ngang, liền có thể cắt ngang thân thể của một số tên thiên nghiệp quỷ phòng thủ không tốt, còn viêm thần mãng thì thì sử dụng nanh độc cực kỳ điêu luyện, chỉ cần bị nó cắn trúng, dù là ở những chổ không nguy hiễm như tay hay chân.

Thì bất kỳ tên thiên nghiệp quỷ nào cũng đều lập tức bị chất kịch độc làm cho tan chảy, độc tính cực mạnh, có thể diệt được thiên nghiệp quỷ ngay cả khi không đánh vào yếu điểm trên ngực chúng.

Thánh dực tộc phía sau nhìn ba người bọn Hàn Thiên chiến đấu mà không khỏi khiếp hãi trong lòng, bọn họ ai nấy đều có chiến lực kinh nhân, tự thân độc lập tác chiến đã có hiệu quả bằng ba binh đoàn mấy trăm người của thánh dực tộc.

Nếu nói về hiệu quả chiến đấu, thánh dực tộc dù vô cùng thiện chiến, thì chỉ với mấy kỹ năng đơn giản xoay quanh đôi song dực, không thể hiệu quả bằng binh khí cùng những kỹ năng chiến đấu lợi hại của đám người Hàn Thiên.

Uy lão thực lực đã đạt đến ngang võ vương đỉnh phong, tay cầm một thanh trường đao bản mệnh pháp bảo do chính ông ta ngưng luyện, dù rất cố gắng, nhưng cũng phải mất gần ba mươi chiêu mới hạ thủ được một tên thiên nghiệp quỷ thực lực ngang võ vương trung tầng, trong khi nhìn về phía Hàn Thiên ở đằng xa.

Khắp người hắn toàn bộ đều là binh khí, cánh tay trái với sức mạnh hủy diệt mọi thứ, một trảo vồ xuống liền lập tức đánh tan toàn bộ thân thể lẫn thần hồn của đối thủ, cho dù là cặp sừng nỗi tiếng cứng chắc của thiên nghiệp quỷ cũng không thể lưu lại.

Tam độc thương trên tay phải cũng lợi hại không kém, chỉ cần đánh trúng đối thủ, hiệu ứng diệt giác liền lập tức khiến cho những tên ác ma xấu xa kia phải chịu thương tổn cực lớn, đánh trúng thân thể thiên nghiệp quỷ sẽ khiến chúng tổn thương sâu, cực kỳ khó hồi phục, mà một bộ phận thánh dực tộc ở gần Hàn Thiên cũng đã hưởng lợi nhờ điểm này.

Họ chỉ cần đi ở phía sau Hàn Thiên, với mỗi tên thiên nghiệp quỷ bị Hàn Thiên giết hụt trọng thương, họ sẽ nhanh chóng bồi thêm một đòn để kết liễu, hiệu quả tốt hơn tự thân chiến đấu nhiều, thấy số lượng địch nhân mà bản thân giết được còn không nhiều bằng những thuộc cấp đang dựa hơi Hàn Thiên, Uy lão không khỏi hỗ thẹn trong lòng.

Năm năm trước hắn cùng hai huynh đệ còn lại xem thường Hàn Thiên thế cô lực yếu, không ngờ đến hôm nay Hàn Thiên hắn đã quang mang đại phát, một thương chấn nhiếp toàn cõi vụ huyễn phù sinh thiên không ai là đối thủ, may mắn thay nhân loại kia lòng dạ quảng đại, chẳng những không ghi thù thánh dực tộc, ngược lại còn giúp họ quật khởi.

bằng như Hàn Thiên lòng dạ thâm hiễm, sau khi thực lực bạo tăng,lại quay mũi thương chỉa về phía thánh dực tộc, bọn họ toàn tộc bị diệt cũng không phải không có khả năng, giờ nghĩ lại những chuyện xưa, ngay đến người cao ngạo như Uy lão cũng không khỏi thấy ớn lạnh trong lòng.

Tỷ muội Vũ Lệ Na sau mấy năm dưỡng thương, thực lực đều đã tăng tiến vượt bậc, đôi tỷ muội này sở hữu huyết mạch hoàng tộc cao quý, thông thường đều tu luyện nhanh hơn người khác, mà năm năm qua được trui rèn trong muôn vàn trận chiến lớn nhỏ, bản sự của họ, có thể nói là ngày đi ngàn dặm.

Tuy nhiên vì giới hạn bởi huyết mạch, tỷ muội Vũ Lệ Na hiện vẫn dừng bước ngay tại ngưỡng thực lực võ vương đỉnh phong.

Với thực lực này ở trong vụ huyễn phù sinh thiên cũng có thể coi là đủ ngạo nghễ khắp cõi, Vũ Lệ Na lẫn Vũ Lệ Dung mỗi người một thanh trường kiếm, với phong thái chiến đấu thanh thoát lả lướt đặc trưng của thánh dực tộc, bọn họ cứ hơn mười chiêu lại tiêu diệt được một đối thủ, thành tích cực kỳ ấn tượng.

Bất quá lúc nhìn sang Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc mỗi thời mỗi khắc đều diệt được hai ba địch nhân cùng lúc, tỷ muội Vũ Lệ Dung liền không khỏi ai oán trong lòng, xo với hai nữ nhân kia, bọn họ quả thực còn kém nhiều.

Thánh dực tộc dưới sự hỗ trợ của đám người Hàn Thiên, đã có thể lấy số lượng nhân thủ chỉ bằng một phần ba xo với đối thủ, mà bắt đầu dần dần chiếm được ưu thế, cơ mà đấy cũng chỉ là những giây phút ban đầu.

Càng về sau đấy thể lực của họ ngày càng hao hụt nhiều, số lượng thương vong cũng ngày một lớn lên, trong khi đó Hàn Thiên lúc này lại như thú đói say mồi, tâm cảnh của hắn hiện tại rất kỳ lạ, toàn bộ đều là một mảng sát phạt cuồng tính, trạng thái này khiến hắn chiến đấu càng thêm mạnh mẽ, nhưng trong vô thức, bản tâm của hắn lại dần bị che lấp mất lúc nào không hay.

Thủy liêm đệ tứ kiếm được dùng trên tam độc thương, chỉ cần phách không quét một đòn, thương mang sắc lẹm liền cắt đôi mười mấy đối thủ, pháp tướng tung chưởng, uy lực chấn kinh khắp cõi, mỗi đòn đều diệt thêm được hàng trăm đối thủ khác, Hàn Thiên cứ không ngừng tàn sát như thế, thoáng cái mình hắn đã diệt hơn ba ngàn thiên nghiệp quỷ.

Tu vi đột phá lại cộng thêm được cả chiến lực từ tiểu kim long, Hàn Thiên lúc này cứ như có khí lực vô tận dùng mãi không cạn, thế nhưng hắn không mệt mỏi, không có nghĩa là những người khác cũng như thế, thánh dực tộc sau thời gian chiến đấu dài đằng đẳng, đã bắt đầu xuất hiện nhiều thương vong.

Nếu lúc này mà vẫn ham chiến, chỉ sợ theo thời gian dài, toàn quân của thánh dực tộc đều sẽ chết sạch, nhưng Hàn Thiên dường như không nhìn thấy được điểm này, trước mắt hắn hiện tại chỉ có địch nhân, tiêu diệt thêm được một kẻ, cảm giác hưng phấn trong tâm khảm lại càng tăng, cứ thế Hàn Thiên giết địch đến lúc tâm khảm của hắn đột nhiên xuất hiện một âm thanh.

-Hàn Thiên ngươi sao thế???, thánh dực tộc sắp không trụ được, đang dần rút lui hết cả rồi, sao ngươi vẫn còn chưa ngừng tay lại???, trận chiến với thiên nghiệp quỷ không phải chỉ đánh một lần mà thành được.

Lời này của tiểu kim long như cảnh tĩnh tâm thức đang náo động của Hàn Thiên, lúc này hắn mới dần thanh tĩnh trở lại, vừa nãy Hàn Thiên hắn dường như đã bị cảm xúc cuồng chiến chiếm hữu, trước mắt chỉ có chiến đấu, chiến đấu và chiến đấu, từ khi nào mà hắn có thể trở thành một con người như vậy???, cuồng chiến đến mức không còn quan tâm đến những yếu tố ngoại cảnh khác???.

Thân ảnh khẽ động, Hàn Thiên nhanh chóng xuất hiện phía sau đoàn quân của thánh dực tộc, giọng vang vang nói.

-hôm nay ngừng ở đây thôi, thiên nghiệp quỷ thế lớn, chúng ta không thể tiêu diệt chúng trong một lần được, nên ngừng lại tìm thời cơ khác đi thôi.

Hàn Thiên vừa dứt lời, liền lập tức cùng Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc bay vào trong sương mù, với minh thần nhãn, Hàn Thiên hiện tại không cần tốn sức liền đã tìm được một tiểu đảo hoang vắng để dùng làm nơi nghỉ chân, hắn cùng Nhược Mộng và Đông Phương Thái Ngọc chính là đang hướng về chỗ đó.

Thánh dực tộc thấy Hàn Thiên rời đi cũng không có tiếp tục chiến đấu nữa, mà cũng dần dần rút theo Hàn Thiên vào trong huyễn vụ, trận hôm nay họ đã thắng lớn, hơn mười vạn thiên nghiệp quỷ bị tiêu diệt, trong suốt năm năm khán chiến, thánh dực tộc chưa từng đạt được chiến quả lớn đến như vậy.

Từ khi Hàn Thiên xuất hiện trở lại, chỉ một ngày thời gian, mọi thứ trong vụ huyễn phù sinh thiên, dường như đã thay đổi quá nhiều.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.