Chương trước
Chương sau
Khóe mắt thoáng giật giật vài cái, Đông Phương Thái Ngọc rõ ràng biết Nhược Mộng đang ám chỉ điều gì, nếu ban đầu Hàn Thiên không vì chắn công kích từ khu trục ma kính cho Nhược Mộng, cả ba sẽ không bị tống đến cái nơi quái quỷ này.

Từ trong tâm thức, Đông Phương Thái Ngọc cũng không ít lần tiếc rẻ, nếu như ngày đó chỉ có một mình Nhược Mộng bị lôi đi, thiên hạ chỉ còn mỗi nàng và Hàn Thiên, thế thì tốt biết mấy.

cơ mà dù sự tình có ra sao, Đông Phương Thái Ngọc nàng chưa bao giờ là kẻ chấp nhận thua cuộc, trước đối thủ càng mạnh, lòng hiếu thắng của nàng lại càng lớn, khóe môi thoáng nở nụ cười bí hiễm, Đông Phương Thái Ngọc dùng giọng bình thản hiếm hoi đáp.

-vật đổi sao dời, ở trên đời này không có gì là đảm bảo chắc chắn cả, thứ hiện tại thuộc về mình, chưa chắc tương lai cũng thế, quan trọng vẫn là bản thân có đủ sức nắm giữ hay không.

Hàn Thiên thời gian này nhìn mãi cũng thành quen cảnh hai nữ tử đi cùng đấu khẩu với nhau, mấy lúc thế này hắn sẽ tìm sự vật nào khác để đánh lạc hướng họ, lần này cũng không ngoại lệ.

Ánh mắt thoáng hướng về ngọn tiểu sơn tại trung tâm hồ nham thạch, Hàn Thiên chợt dùng giọng hiếu kỳ nói.

-Đã đến được viêm huyền cực địa, chúng ta cũng nên xem xét hết nơi này một lượt nhỉ, ngọn tiểu sơn kia nổi bậc như thế, không xem qua một lần quả thực quá uổng phí.

Nói đoạn liền mặc kệ hai nữ tử đi cùng có đồng thuận hay không, Hàn Thiên đã bắt đầu sải bước đi đến chổ ngọn tiểu sơn nọ, kết quả Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc chỉ có thể đình chiến theo sau.

Vừa đến gần ngọn tiểu sơn kia, quan cảnh trên vách núi đã khiến ba người bọn Hàn Thiên phải ngây người một chập, Đông Phương Thái Ngọc có thể coi là người từng trãi nhất cả đám, thế nhưng trước những gì bản thân trông thấy, nàng cũng chỉ có thể bàn hoàn nói một câu.

-hai người nói xem, những gì chúng ta đang nhìn thấy có phải là sự thật không vậy???, nếu đấy là sự thực, thế thì cả thiên nghiệp quỷ tộc cùng thánh dực tộc đều quá đáng thương rồi.

Nhược Mộng xo với Đông Phương Thái Ngọc chỉ có tuổi đời là nhỏ hơn đôi chút, chứ kinh nghiệm và kiến thức thì cũng chẳng thua kém gì, những chuyện li kỳ trên đại thiên giới này, nàng biết được cũng không ít, thế nên đối với nghi vấn của Đông Phương Thái Ngọc, Nhược Mộng không khẳng định cũng không phũ nhận, chỉ bình thản đáp một tiếng.

-trên đời này chuyện gì mà không thể xảy ra chứ???, nếu câu chuyện này đã được khắc ở đây, thế thì hẳn phải có nguyên do cụ thể, thiên nghiệp quỷ cũng không thể tự nhiên bịa đặt ra một câu chuyện li kỳ đến như vậy được.

Trong ba người, Hàn Thiên là kẻ lý tính, liều lĩnh và ổn trọng nhất, đối với những sự việc khắc trên vách đá, hắn chỉ xem đấy như là một cơ sở để suy xét, sau khi cẩn trọng liên kết tất cả các sự việc lại, Hàn Thiên liền dùng giọng khẳng định nói.

-theo những gì chúng ta nhìn nhận được, những chuyện khắc trên vách đá này, rất có khả năng chính là sự thật, cả thiên nghiệp quỷ tộc, cùng thánh dực tộc đều có số phận bị trêu đùa bởi một vị đại năng nào đó.

Câu chuyện khắc trên vách đá, nếu người ở thế giới bên ngoài mới nhìn vào, thì hẳn cũng không dễ gì tiếp thu được, tuy nhiên nếu đã sinh sống tại vụ huyễn phù sinh thiên đủ lâu, thì chỉ cần là người có một chút nhãn quan, liền sẽ hiểu được nội dung khắc trên ngọn tiểu sơn tại trung tâm viêm huyền cực địa này.

Nội dung khắc trên đá chỉ đơn thuần là hình ảnh, nét khắc thô cứng cổ phát, rõ ràng để bảo một chủng tộc hiếu chiến cuồng dã như thiên nghiệp quỷ cảm thụ được nghệ thuật, và đạt được khả năng khắc tạc đỉnh cao như nhân tộc, thì chính là một chuyện không thể.

khắc được những hình ảnh đơn giản nhưng trực quan thế này, có thể coi là một thành công của thiên nghiệp quỷ tộc rồi.

nội dung khắc trên vách đá gồm chín cụm lớn, cụm đầu tiên có thể thấy là quan cảnh trời đất hôn ám trong một trận đại kiếp nạn từ rất lâu rồi, trong bối cảnh hỗn loạn ấy, hàng ngàn hàng vạn chủng tộc đang hợp sức đấu tranh với các thế lực tà ác xâm lấn.

tại góc dưới bên phải cụm tranh đầu tiên, có những nét vẽ mềm tựa như sóng biển, tại vùng biển đó, một làn khói đen mang theo một đội quân khổng lồ vào bạo ngược ùa ra bên ngoài, đấy là kẻ thù đầu tiên của những chủng tộc trên lục địa.

cùng với đó, tại góc trên bên trái của bức hình, bầu trời dường như bị nhiễm phải tinh huyết, trở nên đỏ rực đầy chết chóc, phía dưới bầu trời ấy, những kẻ thù có nhiều đầu nhiều tay, dung mạo nanh ác bắt đầu tràn xuống tấn công lục địa có các sinh linh phe thiện đang sinh sống.

cuộc chiến giữa hàng ngàn chủng tộc trên đại lục với hai kẻ thù hùng mạnh phút chốc đã nổ ra, ở bối cảnh này, không khó để nhận ra, hai thế lực hùng mạnh ở góc trên bên trái và phía dưới bên phải bức hình, chính là tu la tộc ở phía bắc và ma tộc ở phía đông vu thương đại lục.

bức vẽ đầu tiên này, hẵn là đang miêu tả về một trận tai kiếp nào đó trên vu thương đại lục trong quá khứ, sang đến bức vẽ thứ hai, chính là một tràng cảnh điêu linh cực kỳ xơ xác tiêu điều ở trên đại lục trung tâm, có vẻ như đại quân của ma tộc và tu la tộc đã chiếm ưu thế, bắt đầu dồn ép những tộc khác rút về những thành lũy cuối cùng, tình hình đang cực kỳ căng thẳng.

sang đến bức vẽ thứ ba, hi vọng bắt đầu được nhen nhóm trở lại cho các chủng tộc trên lục địa, áp lực tạo nên kỳ tài, vô số cường nhân hào kiệt quật khởi, cộng thêm những thiên nhân phũ xuống thần niệm của mình, tạo thành thực thể tồn tại trên đại lục, các nhân vật này bắt đầu lãnh đạo vạn tộc, khởi binh chống trả lại đại quân của ma tộc và tu la tộc.

bức vẽ thứ tư miêu tả ở trong những đại năng giả thời cổ đại ấy, có một lão nhân kiệt xuất lớn lên từ dãy đất nhiều núi non hùng vĩ ở phía tây, đó là vùng đất mà ngày nay người ta gọi là tây lĩnh, lão nhân ấy cực kỳ giỏi việc thao túng yêu thú khôi lỗi, bản thân cũng thu phục được vô số các chủng tộc nhỏ lẻ phụng sự cho mình.

Sang đến bức vẽ thứ năm, đại năng viễn cổ kia vì muốn giành được ưu thế trước ma tộc và tu la tộc, ông ta bắt đầu làm ra những hành động mà không ai lường trước được.

Để đấu với đại quân của nhị tộc hùng mạnh kia, ông ta quyết định sẽ tự thân tạo ra một chủng tộc mới, chủng tộc này, không có lòng khắc kỷ vị tha, không có lòng yêu thương bác ái, chỉ có sự hiếu chiến cuồng tín, dù xông vào núi đao biển lữa cũng sẽ không chút sợ hãi.

Đặc biệt hơn tốc độ thăng tiến thực lực của các cá nhân trong tộc phải cực kỳ nhanh, hơn nữa bản thân lại phải có sức đề kháng với ma lực của ma tộc và tà lực của tu la tộc.

Dựa theo những điều kiện đó, đại năng nọ đã tạo nên thiên nghiệp quỷ tộc, với các khả năng cực kỳ thích hợp để chiến đấu với hai địch thủ mạnh nhất của nhân tộc lúc bấy giờ.

Bức vẽ thứ sáu miêu tả cảnh đại năng nọ dẫn theo thiên nghiệp quỷ tộc đại chiến với tu la tộc và ma tộc, với thân thể chỉ cấu thành chủ yếu từ hỏa nguyên chi khí cùng nham thạch tự nhiên, thiên nghiệp quỷ gần như đề kháng với sự tha hóa và ăn mòn của ma khí.

Bản tính chúng vốn cuồng dã hiếu sát, thế nên cũng chẳng bị tà lực của tu la tộc kích thích bản tâm, dù thiên nghiệp quỷ tộc chỉ có thể đạt đến thực lực tối đa ngang võ vương đỉnh phong của nhân loại, thế nhưng từng đó cũng đã đủ để đối phó với đa phần ma tộc cùng tu la tộc bình thường rồi.

Vị đại năng nọ dẫn theo thiên nghiệp quỷ tộc với sức chiến đấu ưu việt, hòa cùng đại thế quật khởi của vạn tộc khác, nhanh chóng tạo nên được những kỳ công vang dội đánh đâu thắng đó.

Bức vẽ thứ bảy thể hiện cảnh tượng, Sau khoản thời gian chiến tranh liên miên dài đằng đẳng, vạn tộc trên đại lục rốt cuộc cũng đánh bại được ma tộc cùng tu la tộc, đẩy lui chúng về hang ổ của mình ở tại những nơi xa xôi hẻo lánh nhất.

Bức vẽ thứ tám thể hiện Sau cuộc đại chiến kia vạn tộc điêu linh, cơ mà thiên nghiệp quỷ với nguồn sống bất tận là viêm huyền cực địa, bản thân vẫn cứ phát triển cực kỳ mau chóng, với bản tính hiếu chiến cuồng sát của mình, không còn địch nhân là ma tộc cùng tu la tộc để thiên nghiệp quỷ thỏa mãn cơn cuồn chiến, bọn chúng đã bắt đầu phản lại những tộc chi lúc trước còn từng kề vai chiến đấu với mình.

Thiên nghiệp quỷ bắt đầu đánh phá cướp bóc khắp nơi, sau đại chiến vị đại năng nọ đã thụ thương không nhẹ, bản thân không còn đủ sức áp chế thiên nghiệp quỷ tộc, nếu cứ để tình hình diễn ra như thế, tây lĩnh ắc trở thành vùng đất cho thiên nghiệp quỷ hoành hành.

Bức vẽ thứ chín miêu tả cảnh tượng vị đại năng nọ dùng nốt chút sức tàn tiêu diệt hơn tám phần thiên nghiệp quỷ hiện có trên tây lĩnh, sau đó nhờ đến sự trợ giúp của ba đồng bạn khác, tạo nên một kết giới siêu khổng lồ bao vây thiên nghiệp quỷ vực.

Chưa hết để trấn áp thiên nghiệp quỷ, vị đại năng nọ còn dùng thuật pháp, xóa đi ký ức của toàn bộ những thành viên còn lại trong thánh dực tộc, cũng là một chủng tộc được đại năng nọ tạo ra với mục đích đối kháng lại ma tộc cùng tu la tộc.

Cứ thế thánh dực tộc phải trở thành người canh giữ thiên nghiệp quỷ vực ở trong vụ huyễn phù sinh thiên, để tránh việc có thiên nghiệp quỷ hay người của thánh dực tộc vô tình thoát ra khỏi vụ huyễn phù sinh thiên, đại năng giả nọ còn bố trí thêm một bầy vụ yêu, chuyên săn giết những cá nhân không ở đúng vị trí của mình, mà lảng vảng gần ranh giới giữa vụ huyễn phù sinh thiên và thế giới bên ngoài.

Nội dung của chín bức vẽ đã kể rõ lý do hình thành nên sự tồn tại của vụ huyễn phù sinh thiên, cũng như tình hình bên trong nó, cơ mà dù là như thế, ba người bọn Hàn Thiên sau khi xem xong chín bức họa, cũng không nhịn được mà nảy lên những câu hỏi.

Đông Phương Thái Ngọc là người đa nghi, trong chuyện này nàng tất nhiên nhận ra vấn đề, rất nhanh đã lên tiếng nói.

-nếu cùng mang số phận bị vây khốn, tại sao thiên nghiệp quỷ tộc không tìm cách liên minh với thánh dực tộc để thoát khỏi vụ huyễn phù sinh thiên, cả hai cần gì phải tranh đấu nhau trong một thế giới khép kín, để cho bên ngoài được an ổn như thế???.

Câu hỏi này ngay đến Hàn Thiên cũng không giải thích được, cơ mà Nhược Mộng từng là lão sư trong thánh dực tộc, dường như đã có sự lý giải cho riêng mình, bằng giọng cảm thán, Nhược Mộng chậm rãi đáp.

-ta đã từng tiếp xúc với rất nhiều thành viên của thánh dực tộc, tất cả bọn họ dường như đều có một lòng trung thành và tín niệm cực kỳ cố chấp đối với những thứ mà bản thân tin tưởng.

-nếu nói vị đại năng giả nọ đã cố tình tạo nên bản tính ấy cho thánh dực tộc, thì bọn họ nói cho cùng, sẽ rất khó để tin tưởng vào những lý lẽ hoang đường của thiên nghiệp quỷ.

-cộng với việc cả hai đang là kẻ thù, không thể hoàn toàn nghiêm túc nghe lời đối phương nói, mà thiên nghiệp quỷ lại không giỏi chuyện diễn giải hay thuyết phục người khác, chúng thích tự mình dùng vũ lực để giải quyết vấn đề hơn.

-lâu dần thiên nghiệp quỷ tộc cũng từ bỏ ý định thương thảo với thánh dực tộc, cả hai cứ thế lao vào cuộc chiến bất tận cho đến hôm nay.

Câu trả lời của Nhược Mộng cơ bản cũng khá là hợp lý rồi, tựu chung lại, nếu những gì khắc trên ngọn tiểu sơn này là thật, thế thì cả thiên nghiệp quỷ lẫn thánh dực tộc đều là những kẻ không may mắn bị số phận trêu ngươi mà thôi.

Chuyện li kỳ như vậy, đám Hàn Thiên sau khi biết được, cũng chẳng thể làm gì hơn, bọn hắn không thể thay đổi điều gì cả, thả thiên nghiệp quỷ tộc để chúng tràn ra khỏi đại thiên giới rồi làm loạn ư???.

Không được…chuyện này tất nhiên là không được rồi, cơ mà bản thân bọn Hàn Thiên lúc này, dù muốn rời khỏi vụ huyễn phù sinh thiên cũng khó, nói gì đến phá dỡ phong ấn cực đại như màn huyễn vụ đặc thù kia.

Hàn Thiên cũng rất nhanh chấp nhận thực tại, thực tại dù có ra sao, bản thân và những người kề cận mới là quan trọng nhất, nhiệm vụ của Hàn Thiên hắn lúc này, chính là tận dụng viêm huyền cực địa, sớm ngày tăng tiến thực lực, tìm cách thoát khỏi vụ huyễn phù sinh thiên càng nhanh càng tốt, bởi vì ở đại ninh đế quốc tại đông bộ châu, Hàn Thiên hắn vẫn còn trách nhiệm chưa hoàn thành được.

Sau khi xốc lại tinh thần, Hàn Thiên liền nhìn Nhược Mộng cùng Đông Phương Thái Ngọc nói.

-thôi vậy…dù sự thực có ra sao, chúng ta hiện tại cũng không quản được, tìm ra viêm huyền cực địa đã khiến chúng ta mệt mỏi nhiều rồi, giờ thì tận hưởng thành quả đi thôi.

-từ hôm nay viêm huyền cực địa này sẽ là nơi chúng ta ẩn tàng tu luyện, sớm ngày tăng tiến thực lực, thoát khỏi vụ huyễn phù sinh thiên.

Thời gian sau đó, đám Hàn Thiên dùng để chọn ra một vị trí thuận tiện trên ngọn tiểu sơn tại trung tâm viêm huyền cực địa để đóng quân, tại ngọn tiểu sơn này, hỏa nguyên chi khí tụ tập nồng đậm nhất, nếu nói ở trên đại thiên giới lượng hỏa nguyên chi khí là một phần, thế thì ngay trên thiên nghiệp quỷ vực lượng hỏa nguyên chi khí đã nồng đậm hơn gấp ba lần, tại rìa chín ngọn hỏa sơn nồng đậm hơn năm lần, bên ngoài viêm huyền cực địa nồng đậm hơn mười lần, và tại ngọn tiểu sơn mà đám người Hàn Thiên đang đứng, lượng hỏa nguyên chi khí đã nồng đậm hơn bình thường gấp ba mươi lần.

Đấy không chỉ đơn giản là Hàn Thiên tu luyện ở tại viêm huyền cực địa một năm liền sẽ bằng tu luyện bên ngoài ba mươi năm, bởi lẽ vấn đề nằm ở sức cung cấp hỏa nguyên chi khí nữa.

Nếu là ở bên ngoài, Hàn Thiên ngồi một chổ thu thập hỏa nguyên chi khí, thì lượng hỏa nguyên chi khí trong môi trường xung quanh sẽ bị thu hút về phía hắn, bất quá càng tu luyện lâu thì càng phải thu thập hỏa nguyên chi khí ở các nơi xa hơn, tốc độ càng chậm hơn, đấy là chưa kể hắn có thể còn bị tranh giành bởi những người tu luyện công pháp liên quan đến hỏa hệ khác nữa, nếu muốn tu luyện bình ổn, Hàn Thiên phải đổi chổ liên tục, thế thì có thể tu luyện nhanh được hay sao???

Còn như ở tại viêm huyền cực địa này, chẳng những lượng hỏa nguyên chi khí dồi dào, mà nguồn cung còn gần như là vô cùng vô tận, dùng hết liền sẽ được bổ xung, có ở đây tu luyện mãi không đổi chổ cũng chẳng sao.

Thế mới nói nếu không có các loại ngũ hành cực địa này, Hàn Thiên muốn tu luyện ngũ hành thần thông, tốc độ có thể phải chậm hơn hàng trăm lần.

Lúc này thời cơ đã đến, ba người bọn Hàn Thiên sau khi chọn được một bình đài bằng phẳng ở lưng chừng ngọn tiểu sơn, liền cho tỏa yêu tráo cố định luôn tại vị trí này, bình đài kia rộng hơn mấy chục trượng vuông, đám Hàn Thiên cho tỏa yêu tráo hóa lớn đến đường kính hơn năm trượng, không gian sinh hoạt bên trong cũng không tính là quá bí bách, với người tu luyện như bọn hắn, việc phải tĩnh tu trong một không gian chật hẹp hàng chục năm, cũng không phải chuyện quá hiếm gặp, ai nấy đều đã có chuẩn bị tâm lý cả.

Sau khi ổn định chổ ở, đám Hàn Thiên liền bố trí một vài kiến trúc cơ bản, nhà cửa bàn ghế thì dùng loại dựng sẵn được lưu trữ trong huyền thiên giới của Hàn Thiên, mấy kiến trúc khác thì tùy ý bày trí cho đỡ đơn điệu, viêm huyền cực địa vốn khô cằn, để tránh cảm giác khó chịu xác sơ này, Nhược Mộng dùng thủy hệ ma pháp nuôi dưỡng lên một thảm cỏ bên trong tỏa yêu tráo, có phòng hộ từ tỏa yêu tráo, thực vật bên trong có thể sinh sống bình thường.

Lại xây thêm giếng nước tiểu cảnh, trồng thêm cây cỏ hoa dại, một nơi điền viên xinh xắn thích hợp để sống đã được dựng lên, từ ngày mai, ba người bọn Hàn Thiên sẽ ở chổ này thực thi kế hoạch đánh cắp hỏa nguyên chi khí của viêm huyền cực địa để tu luyện tăng thực lực.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.