Một đám võ sĩ, võ sư cứ thế bị bắt gọn dưới tay đám huyết y sát thủ, dù tại thân những tôn tử thế gia kia có nhiều bảo vật hộ mạng đến đâu, dưới sự non nớt và thiếu kinh nghiệm của bản thân người dùng, không một món bảo vật nào có thể phát huy hết được công dụng của mình.
Kết quả bảy người dùng ngọc giản truyền tống trốn khỏi nơi này đều bị tóm gọn, thảm cảnh của Lương Minh ngay trước mắt, đám người vừa bị bắt đều không khỏi thần hồn kinh hãi, Lưu Mộ đã từng cảnh báo về cấm chế trên vách động, nếu để người có thực lực đại võ sư cao tầng đi, dù không thể rời khỏi đây cũng có sức quay trở lại nơi phòng thủ.
Đám người này hiện tại bị bắt sống, có trách chỉ trách bọn họ quá sợ chết, quá ích kỷ, chỉ biết nghĩ cho bản thân của mình, lúc này toàn bộ đều bị giải đến chỗ cách vòng phòng hộ của đám Hàn Thiên tầm mười năm trượng, ai nấy đều đang không ngừng mồm năm miệng mười cầu xin sự cứu giúp.
Đám huyết y sát thủ nhìn thấy cảnh tượng này liền không khỏi thích thú một chập, nhìn những con cừu non chuẩn bị lên bàn mổ, chút biểu hiện hoản loạn này chính là thứ mà đồ tể như bọn chúng thích xem nhất.
Tên thủ lĩnh cao lớn bước đến một thiếu niên công tử tầm mười bảy mười tám tuổi gì đó, thiếu niên này mặt trắng mình gầy, căn bản là phường quý tử, cả đời hắn cho đến nay có bao giờ phải chứng kiến cảnh đầu rơi máu chảy thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/284125/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.