Bản lĩnh được hiểu như thế nào?, rất khó để định nghĩa một ai đó phải như thế nào mới được xem là có bản lĩnh, nhưng khi một nhân vật đứng dưới con mắt của hàng chục vạn người nhìn vào hắn, mà bản thân vẫn bình tĩnh ung dung, nhân vật đó chắc chắn là người sở hữu bản lĩnh lớn lao. Về mảng này Hàn Thiên và Ám Dạ đều thể hiện không tồi một chút nào, nói về độ trọng đại của trận đấu mà cả hai đang tham dự, thực chất nó không lớn đến mức khiến cả hai phải liều mạng để chiến thắng, Hàn Thiên thắng rồi thì xo với hiện tại, hắn cũng chẳng có thêm cái gì. Mà Ám Dạ thắng rồi thì trên danh nghĩa hắn cũng chỉ lên có một hạng, bình thường danh hiệu chiến thiên hầu của hắn đã được nhận lợi ích bằng tám phần xo với vương hiệu của Hàn Thiên rồi, mà với điều kiện của Ám Dạ hắn, hai phần chênh lệch kia quả thực chẳng đáng nói tới, một tông thất quý tộc như Ám Dạ thừa sức được hưởng những ưu ái lớn hơn từ bên ngoài học viện. Trận chiến của Hàn Thiên và Ám Dạ hiện tại đơn thuần chỉ là để khẳng định vị thế, vị thế của bậc thiên kiêu đứng đầu thế hệ của mình, mà vị thế thì giá trị không thể đoán định, có thể nó là vô giá đối với người này, đủ sức khiến hắn liều mạng giành về, cũng có thể là không chút giá trị nào với người kia, khiến hắn tùy ý cũng có thể buôn bỏ. Vậy nên sức hấp dẫn của trận đấu giữa Hàn Thiên và Ám Dạ hôm nay là cao hay thấp, điều này còn tùy vào cảm nhận của cả hai. Lúc này đứng giữa sàn đấu bằng đá cẩm thạch rộng hàng ngàn trượng vuông, trước mặt chính là một đại đối thủ chẳng thể xem thường, Hàn Thiên tâm cảnh không khỏi có chút xáo động nói. -không khí ngày hôm nay xo với phong vương một năm trước quả thực náo nhiệt hơn hẵn đi. Ám Dạ phía đối diện khóe môi khẽ cười khẩy, hắn sau đó là nhìn thẳng vào tiểu kim long trên vai Hàn Thiên, nét mặt tỏ ra hứng thú nói. -trận đấu này ta đã chờ đợi mất một năm rồi, Hàn Thiên cậu lần này nhất định phải trả cho ta một trận đấu thật đẹp mắt đấy. Hàn Thiên trên mặt chợt tỏ vẻ thú vị nói. -thi đấu thì phải có thắng có thua, đến thua mà cũng đẹp mắt được thì tiểu đệ vẫn chưa nghĩ ra mình nên thua thế nào?. Phía đối diện Ám Dạ chợt cười vang đáp. -hảo khẩu khí, Hàn Thiên cậu đã tự tin như thế, vậy thì chúng ta cũng chẳng khách khí nữa, lên đi u long, cho bọn họ thấy chúng ta đáng sợ đến nhường nào?. Ám Dạ vừa dứt lời u long vẫn luôn tiềm phục sau lưng hắn bất ngờ vỗ cánh, cả thân thể khổng lồ của nó lúc này hoàn toàn được lộ ra đầy đủ, chỉ riêng đôi cánh đã rộng hơn sáu trượng, hình thể khổng lồ này đủ để chấn nhiếp tinh thần của không ít đối thủ. Ám Dạ ở dưới đất rất nhanh đã phi lên lưng tọa kỵ, kế đến hắn và u long một đường xông tới với khí thế không chút do dự, vừa mới bắt đầu Ám Dạ đã dồn hết toàn lực, hắn và u long tiến nhập trạng thái khí hồn hợp nhất, một chiêu ám long trảm mang theo đấu khí lực cùng yêu lực hùng mạnh của u long nhanh chóng phóng thẳng về phía Hàn Thiên. Bốn phía khán đài bất giác lặng thinh quan sát diễn biến của trận chiến, một số học trưởng khóa trước với ánh mắt tinh tế đã sớm nhận xét. -vừa bắt đầu đã dồn hết toàn lực, tân vương khóa này nhìn qua có vẻ rất bình thường, tại sao lại khiến cho một địa lang kỵ quân cao cấp như Ám Dạ phải dè chừng đến thế chứ?. Câu trả lời rất nhanh đã được hiễn lộ, tiểu kim long trước một chiêu ám long trảm mang theo uy lực cấp đại võ sư trung tầng của Ám Dạ ngay lập tức có sự ứng biến, toàn thân nó từ hai thước nhanh chóng hóa thành cự long dài hơn ba trượng. Kim quan toàn thân tán phát, kỹ năng kim cang bất hoại đã nhanh chóng được cự long dùng đến, ám long trảm chém thẳng lên thân thể vừa cự hóa của tiểu kim, một tiếng đinh đang cất lên, thân thể tiểu kim vậy mà chẳng bị chút thương tổn nào. Tiểu kim long hiện là yêu thú tứ cấp, tính ra thì thực lực của nó ngang tầm võ sư cảnh giới của con người, với kỹ năng kim cang bất hoại có thể chống được công kích cao hơn bản thân tiểu kim hai đại cảnh giới, Ám Dạ trừ khi đạt đến thần hổ kỵ quân trung cấp với chiến lực ngang võ tông, bằng không công kích của hắn đối với tiểu kim vẫn là cực kỳ vô hại. Hàn Thiên đứng trong vòng bảo hộ của tiểu kim long nét mặt có phần đắc chí nói. -khả năng của u long ta đã biết rồi, Ám Dạ huynh tuyệt đối đừng nghĩ ta sẽ tung ra công kích tầm xa để các người thu thập được. Vừa dứt lời Hàn Thiên liền triệu hồi tam độc thương, một cước đạp xuống toàn thân hắn liền đáp trên lưng tiểu kim long, ngay lúc này Ám Dạ cùng u long đã xông đến, lúc còn cách Hàn Thiên tầm hai trượng, Ám Dạ liền tung một mâu cực kỳ lăng lệ đâm thẳng đến chổ Hàn Thiên kèm một câu nói đầy khí thế. -không viễn trình công kích, ta vừa hay lại định đánh cận thân với Hàn huynh đệ đây. Hàn Thiên cảm nhận được một mâu kia của Ám Dạ uy lực không hề tầm thường chút nào, bản thân hắn cũng chẳng dám khinh địch, toàn thân vận hết sức lực, lại thêm năm phần linh khí gia trì, tam độc thương theo đó được hắn quét tới nhanh chóng tiếp đòn của Ám Dạ. Keng một tiếng đầy thanh thúy, hoa lửa tóe lên liên hồi, tam độc thương cùng trường mâu của Ám Dạ cứ thế giằng co giữa không trung, một kích đầu tiên hai bên có thể coi như cân tài cân sức.
Ám Dạ cũng không tin chỉ một kích đơn giản liền chiếm được ưu thế trước Hàn Thiên, hắn ngay lập tức tận dụng ưu thế thuần thục chiến đấu trên lưng tọa kỵ, rất nhanh đã rút mâu đánh thêm ba đòn về phía đối thủ. Hàn Thiên không vội không hoảng, từng đòn từng đòn đều được hắn bình tĩnh hóa giải, có thể đánh kết hợp cùng tọa kỵ không phải là ưu điểm của hắn, thế nhưng bàn về khả năng dùng binh khí Hàn Thiên tuyệt đối cao hơn Ám Dạ, hai bên xo kè hơn trăm chiêu, từ mặt đất đánh thẳng lên bầu trời vẫn ở thế cầm đồng. Ám Dạ thực lực địa lang kỵ quân cao cấp, tính ra thì đã ngang trình độ đại võ sư trung tầng rồi, thế mà Hàn Thiên hắn vẫn có thể đánh ngang ngửa với Ám Dạ từ nãy đến giờ, cái này người không hiểu nội tình tất nhiên sẽ kinh hãi vô bì. Tính thực lực đơn lẽ Ám Dạ không thể xo được với Hàn Thiên, chỉ tính riêng tố chất thân thể hùng mạnh hiện tại với tam độc thương sắc bén trên tay, Hàn Thiên hắn đã dư sức càng quét khắp cấp độ võ sư không có đối thủ, mà Ám Dạ tách khỏi u long thì thực lực bất quá ngang võ sư đỉnh phong. Ngoài ra Hàn Thiên hắn còn có thêm linh lực của tiên gia hộ công, mỗi đòn mỗi thế đều có thể đạt đến uy lực cấp đại võ sư trung tầng, nếu nói Ám Dạ có điểm nào hơn Hàn Thiên thì chỉ có thể là u long tọa kỵ của hắn, cùng khả năng kết hợp chiến đấu khí hồn hợp nhất, thế nhưng lần này không giống một năm trước, tiểu kim long hiện tại không ở trong trạng thái tiến giai, có nó trợ giúp, chút ưu thế kia của Ám Dạ cũng bị đá bay mất. tiểu kim long với khả năng bay lượng, phóng hỏa, cùng phòng ngự tuyệt đối đã không chút thua thiệt khi xo với u long, bây giờ Hàn Thiên xo cùng Ám Dạ lại chiếm được ưu thế, nếu không phải Ám Dạ có được trạng thái khí hồn hợp nhất khiến hắn và u long phát huy được thực lực cấp đại võ sư cao tầng, Hàn Thiên hiện tại hoàn toàn có thể ép Ám Dạ rơi vào hạ phong. Một năm nay thay đổi của Hàn Thiên hắn lớn hơn những người khác rất nhiều, nếu nói một năm trước cho dù là có tiểu kim long phụ trợ, khả năng thắng của Hàn Thiên hắn khi đấu với Ám Dạ hoặc Liêu Kiến Anh là năm năm, vậy thì lúc này đây khả năng đó đã là sáu bốn, nếu qua thêm một thời gian nữa Hàn Thiên hắn may mắn đột phá được đại bình cảnh tu luyện, lúc đó thực lực của hắn xo với Ám Dạ bây giờ sẽ càng xa thêm một đoạn. Đó mới là lý do vì sao trắc huyết thạch lại đánh giá Hàn Thiên hắn có tư cách thượng đỉnh vô song, bởi vì tiềm năng phát triển của hắn cực kỳ lớn, tiến một bước bằng người khác tiến hai bước, đó chính là ưu thế lâu dài mà chỉ khi thời gian tích lũy đầy đủ, ưu thế ấy mới có thể hiễn lộ. Lại đánh hơn ba trăm chiêu, lúc này khí thế của Hàn Thiên và Ám Dạ đều đã lên đến đỉnh điểm, khí tức dung hợp của họ đều đã đạt ngưỡng đại võ sư cao tầng, nhập học một năm lại có thể đạt đến thực lực này, không ít học trưởng nhập học từ khóa mười năm trước đến nay cũng chẳng thể làm nổi. Lúc này nhìn trận đấu của hai đại anh kiệt đương thời, những học trưởng khóa trước cũng không nhịn được mà nhiệt huyết nổi lên, hồi bằng tuổi hai người này, thực lực của bọn họ đã đủ tiệm cận đại võ sư chưa?, xo với thế hệ thiên kiêu này, những học viên khóa trước chất lượng quả thực không bằng. trạng thái chiến đấu hiện tại của Hàn Thiên và Ám Dạ đều đã là cực hạn mà cả hai có thể đạt đến, lúc này chỉ cần sơ xảy một chút cục diện đều có thể sẽ không thể vãn hồi, trước sức mạnh cực đại, dù có xử ra võ kỹ hay đấu pháp nào cũng đều vô nghĩa. Tình hình hiện tại, chỉ cần một bên có chút thất thần, bên còn lại sẽ nhanh chóng ép đối phương vào tuyệt lộ không còn đường phản hồi, một trận đấu cân sức thế này, ai là người giữ được thể lực lâu hơn sẽ là kẻ chiến thắng. Lúc này Ám Dạ và Hàn Thiên đều đã đánh được hơn ba ngàn hiệp, tình thế giằng co của họ đã kéo dài ngót hai canh giờ, nếu nói hai bên hiện tại không xuống sức, căn bản là nói khoác, dù Ám Dạ và Hàn Thiên không xuống sức, tọa kỵ của bọn họ chưa chắc đã trụ được. Trong lúc Hàn Thiên cùng Ám Dạ tranh đấu, tiểu kim long cùng u long vẫn liên tục xo kè, bàn về thể hình, u long rõ ràng chiếm ưu thế, thân thể khổng lồ của nó hiện tại phải lớn hơn gấp ba lần tiểu kim long là ít. Bất quá với thân thể linh hoạt cùng móng vuốt sắc bén, tiểu kim long liên tục tấn công vào những vùng khó phòng bị như cổ và ngực của đối thủ, tiểu kim không cần cánh vẫn có thể bay, trong khi đó đôi cánh của u long lại bận dùng để phi hành, song trảo của tiểu kim lúc này thể hiện được ưu thế cực kỳ bất phàm. Nhưng mà u long kia cũng chẳng phải dạng tầm thường, nó có một kỹ năng vô cùng đặc biệt, dù không cần tấn công thế nhưng trên người nó luôn tỏa ra một luồn yêu lực đầy đặc dị, tiểu kim long chạm phải luồn yêu lực này liền bị nó không ngừng xâm lấn vào thân thể. Luồn yêu lực ấy đi đến đâu liền phá hoại cơ nhục cùng xương cốt đến đấy, cho dù là lân vảy cứng chắc như tiểu kim long cũng sắp trụ không nổi, tiểu kim long không ngừng tấn công u long, bản thân nó cũng bị phản phệ, hai canh giờ trôi qua thể lực của cả hai đầu yêu thú này đều đã sụt giảm đáng kể. Bất ngờ tiểu kim long phun một luồn hỏa diễm hướng thẳng đến phần cổ u long, trước luồn hỏa diễm nóng cháy cực độ, u long chỉ còn cách chúi người tránh né, u long không giữ được cao độ, Ám Dạ đang xo chiêu với Hàn Thiên liền bất giác hụt đà. Hàn Thiên không bỏ qua cơ hội, bản thân dồn hết khí lực cùng linh lực một thương chém xuống, Ám Dạ đang ở nơi thấp nên dù đã căng mình giơ ngang trường mâu ra đón đỡ, một thương kia của Hàn Thiên vẫn ép xuống vai hắn một vết cắt dài. Xung lực làm u long càng hạ thấp độ cao, vốn tưởng Hàn Thiên có thể tiếp tục truy kích, nhưng một mâu của Ám Dạ đâm tới đã khiến sườn phải của Hàn Thiên bị đâm trúng một kích, với khả năng dài ngắn tùy ý của thanh trường mâu trên tay, Ám Dạ đã khéo xoay chuyển tình hình, dù hắn bị Hàn Thiên đả thương trước nhưng vẫn có thể gỡ gạc lại một đòn. Tuy nhiên với sức hồi phục kinh khủng của luyện thể giả, nếu trao đổi chiêu thức như thế này nhiều lần, Ám Dạ chắc chắn là kẻ bị thiệt, nhìn vết thương bên sườn phải Hàn Thiên nhanh chóng hồi phục, một số học trưởng khóa trước không khỏi kinh dị hô vang. -Hàn Thiên hắn là luyện thể giả ư? Sao lại có sức hồi phục kinh khủng đến vậy? Vốn ai không biết chuyện của Hàn Thiên đều sẽ nghĩ hắn là kỵ sĩ, bởi lẽ từ đầu đến giờ hắn luôn chiến đấu cùng tiểu kim long, thế nhưng Hàn Thiên thực sự là luyện thể giả, hơn nữa trong mắt người tại học viện, hắn còn kiêm tu cả võ cảnh, sự việc bất ngờ về vị hậu bối quái vật bất giác khiến toàn trường phải chấn kinh một chập, song tu khí thể, lại có sủng vật yêu thú mạnh đến thế, những vị học trưởng nọ bất giác lo lắng thay cho tình hình của Ám Dạ. Từ lúc tọa kỵ có dấu hiệu xuống sức, tiết tấu chiến đấu của Hàn Thiên cùng Ám Dạ đã có phần bị xáo động, chiêu thức của bọn hắn đánh ra có phần thiếu chính xác hơn, trong lúc cản đòn cũng đã lộ thêm nhiều sơ hở. Lại đánh qua năm mươi chiêu cả Hàn Thiên và Ám Dạ đều đã thụ thương không ít, bất quá với ưu thế là sức hồi phục nhanh, Hàn Thiên đang dần chiếm được thượng phong, tình hình này mà kéo dài, đợi lúc đấu khí của Ám Dạ khô kiệt, bại cục của hắn tất sẽ xuất hiện.
Ám Dạ là người sáng suốt, hắn ngay lập tức nhận ra được điểm bất lợi của bản thân, Hàn Thiên khí thể song tu, sức chiến đấu dai dẳng chắc chắn cao hơn Ám Dạ hắn, nếu lúc này hắn không làm nên điều đột biến, càng kéo dài hắn càng bất lợi. Suy nghĩ vừa dứt, Ám Dạ liền ngay lập tức chủ động rút khỏi giao tranh, tuy chịu thiệt một chút trước Hàn Thiên và tiểu kim long, thế nhưng dứt khỏi giao tranh, Ám Dạ hắn mới có cơ hội dùng đến chiêu mạnh nhất của bản thân. Đứng từ xa nhìn vào Hàn Thiên, Ám Dạ hưng phấn nói. -Hàn huynh đệ quả thực chẳng làm ta thất vọng, được đánh với cậu trận này quả thực rất thống khoái, sau đây sẽ là chiêu mạnh nhất mà ta đang có, nếu cậu có thể hóa giải được, Ám Dạ ta coi như chấp nhận thất bại. -lên nào u long “thiên cẩu thực nhật”. Ám Dạ vừa dứt lời, khoảng không gian hơn trăm trượng trong diễn võ trường bất ngờ tối xầm lại như đang giữa đêm, toàn bộ ánh sáng dương quang dường như bị một thế lực nào đấy cuống đi mất, lúc này một nửa khán đài dưới thấp đã bị nhuốm trong bóng đêm, còn một nửa khán đài bên trên thì hoàn toàn không thể quan sát được tình hình của trận đấu nữa, trước mắt những người này hiện tại chỉ là một mảng tối đen. Võ kỹ dung hợp này của Ám Dạ thực sự là quá bá đạo, người có tu vi kém ở trong mảng u tối này giơ tay còn không thấy rõ năm ngón, nếu đến địch thủ còn không thấy, vậy thì còn đánh đấm làm gì nữa?. Sự tình xảy ra với Hàn Thiên cũng chẳng khác mấy, trong phút chốc bị màn đêm u tối mà Ám Dạ tạo ra bao trùm, Hàn Thiên hắn bất giác trở thành người mù, tuy hắn vẫn còn thần niệm có thể thăm dò vị trí của đối thủ, thế nhưng nếu chỉ phát hiện được vị trí mà không thấy được đối thủ tấn công như thế nào, đến lúc cần phải đối khán cũng không biết cách mà làm. Người bên ngoài chỉ thấy một cái bóng đen khổng lồ với ánh tím yêu dị xuyên toa qua lại trên sàn đấu, từ bên trong màn đêm tiếng Hàn Thiên cùng tiểu kim long đang bị trúng đòn cất lên cực kỳ đinh tai, có vẻ như ở trong đấy Hàn Thiên cùng tiểu kim đang vô cùng chật vật đón đỡ những đợt công kích liên miên của Ám Dạ. Đám bằng hữu của Hàn Thiên thấy cảnh này liền không khỏi lo lắng không yên, một số kẻ đến đây với mong muốn xem Hàn Thiên thấy bại thi đắc chí khôn cùng, tình hình này Hàn Thiên rất có thể sẽ không xoay chuyển được. ở trong màn đêm, tiểu kim long cùng Hàn Thiên thực sự đang phải co cụm lại chống đỡ từng đợt tập kích ẩn tàng của Ám Dạ, Hàn Thiên với thần niệm lớn mạnh cảm nhận vị trí, lúc cảm giác Ám Dạ sắp đến liền liên hệ tiểu kim long dùng đến kỹ năng kim cang bất hoại, trong nhất thời bọn hắn vẫn chống đỡ được. bất quá yên tĩnh mất mười nhịp thở, tiểu kim long liền lo lắng truyền âm cho Hàn Thiên. -không xong rồi đối thủ dường như đã biết đến khả năng của ta, nãy giờ hắn cứ áp sát rồi lại không công kích, ý đồ rõ ràng là muốn tiêu hao yêu lực của ta, với tình hình hiện tại ta tối đa dùng được kỹ năng kim cang bất hoại hai lần nữa, Hàn Thiên ngươi nếu muốn lật ngược thế cờ thì mau nghĩ cách đi. Từ trong tâm thức của tiểu kim long, giọng Hàn Thiên chắc chắn đáp. -ta đã chuẩn bị sẵn một chiêu bí mật cho Ám Dạ rồi, hiện tại tiểu kim ngươi chỉ cần cố trụ thêm lát nữa, đợi lúc hắn tin là ngươi đã cạn yêu lực thật, lúc đó chúng ta sẽ phản công. Lúc này Ám Dạ trong màn đêm cũng đang cực kỳ sốt ruột, vốn nghĩ Hàn Thiên bị vây trong thiên cẩu thực nhật của hắn sẽ hoảng loạn xông bừa, nào ngờ hắn lại lấy tĩnh chế động, cứ đứng yên một chỗ như thế phòng ngự, thiên cẩu thực nhật không phải là chiêu thức Ám Dạ hắn có thể di trì được lâu, nếu không sớm kết thúc trận đấu, hắn và u long có thể sẽ kiệt sức trước. Ngay lúc Ám Dạ vẫn còn mãi suy nghĩ thì một luồn lực lượng hội tụ cực kỳ kinh khủng đã bộc phát từ hướng của Hàn Thiên cùng tiểu kim long, nghĩ ngợi một lúc Ám Dạ liền nhận ra vấn đề. Hàn Thiên hắn là đang dùng đến cây cung hồn khí đặc biệt kia, nếu để Hàn Thiên phát tiễn, Ám Dạ hắn cũng u long nhất định xong rồi, thần trí hoảng loạn, Ám Dạ liền lập tức khu động u long toàn lực tấn công, ý đồ ngăn cản Hàn Thiên phát tiễn là rất rõ ràng, bất quá hắn đâu ngờ bản thân đã bị Hàn Thiên lừa gạt. Ám Dạ vừa xông đến, một luồn quang mang kim sắc liền từ đâu xuất hiện phủ thẳng lên người hắn, trong phút chốc Ám Dạ liền cảm thấy tốc độ và lực lượng của mình thoáng chốc giảm mất một nửa, biết đã bị trúng kế thế nhưng tốc độ giảm một nửa, hắn và u long muốn chạy cũng không thoát. Một luồn khí tức lành lạnh kề vào hậu tâm Ám Dạ, giọng Hàn Thiên từ phía sau bình tĩnh vang lên. -kết quả này có làm Ám Dạ huynh vừa ý?. Nét mặt khẽ cười điềm nhiên, Ám Dạ khó hiểu hỏi lại. -vừa rồi rốt cuộc là gì thế?, tại sao thực lực của ta lại bị áp chế mạnh đến vậy?. ở phía sau Hàn Thiên khẽ phe phẩy tấm truyền linh phù hắn có được từ chổ huyền cơ môn trưởng lão rồi nói, đây là một món hồn khí rất đặc biệt mà ta tình cờ có được, Ám Dạ huynh không biết đến nó nên trúng chiêu cũng phải. lúc này Ám Dạ bất chợt cười lớn nói. -dù sao cũng là bản sự của Hàn huynh đệ cậu, trận đấu này Ám Dạ ta thua không hối tiếc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]