Chương trước
Chương sau
Từ lúc đám Hàn Thiên xuất hiện, đoàn người hộ tống tài nguyên của thần vương hội như kiến vỡ tổ, bị đánh tan từng chập, bất quá khi Năm bóng ảnh bất phàm đột nhiên tham gia vòng chiến, sĩ khí của bọn họ lại bất ngờ được xốc lại, một chút tự tổ chức cũng đã nhen nhóm hình thành.
Năm tên vừa xuất hiện gồm bốn nam một nữ, trong đó ba võ sư đỉnh phong đều là nam, còn lại là một nữ kỵ sĩ cùng một nam kỵ sĩ, tọa kỵ của nữ kỵ sĩ nọ là một đầu thủy mạc xà tứ cấp, còn tọa kỵ của nam nhân kia là liệt địa hùng cũng với cấp bậc tương đương.
Năm người này dung mạo và khí chất đều khá bất phàm, bọn họ nhìn qua tuổi đời cũng chỉ chừng đôi mươi, đạt được thực lực cùng khí độ này khi còn trẻ như vậy, tương lai của những người này nhất định cực kỳ xuất chúng.
thực sự mà nói nhân tài của khoa luyện thể giả không thể nhiều như các khoa khác được, dù chất lượng có cao đến đâu thì mấy mươi người cũng không thể xo được với mấy ngàn, thậm chí là mấy vạn người của khoa khác được, bọn họ tùy thời có thể xuất ra người đạt đến thực lực võ sư đỉnh phong, trong khi cả khoa luyện thể giả đạt đến thực lực này cũng chỉ có mười người trong tốp đầu.
Bất quá bàn về sức chiến đấu thì luyện thể giả chính là những cổ máy hủy diệt thực thụ, dù chỉ có mấy mươi người nhưng suốt hàng trăm lần tuyển trạch đã qua, hơn sáu phần danh hiệu phong vương đều về tay người của khoa luyện thể, kỵ sĩ dù thế mạnh hơn nhưng cũng chỉ nắm được ba phần, còn lại một phần số danh hiệu phong vương được chia cho hai khoa ma võ trong những lần hiếm hoi bọn họ có thiên tài đăng quan.
Chẳng thế mà khi đám Hàn Thiên vừa xuất hiện, năm tên hộ tống tài nguyên liền kinh hãi khôn cùng, bọn họ tất nhiên nhận ra đối thủ đều là những nhân vật tuyệt thế hệt như họ, hơn nữa bên địch còn có bốn luyện thể giả hùng mạnh, dù đông người hơn nhưng chiến thắng của họ vẫn là quá mong manh.
Sau khi cất tiến quát chấn nhiếp đối thủ, một thanh niên có thực lực võ sư đỉnh phong nét mặt khá chững chạc chợt lên tiếng.
-các ngươi là ai? Tại sao lại tấn công người của thần vương hội của chúng ta?, biết điều thì mau lui quân, nếu không hậu họa khôn lường.
Hàn Thiên vừa hạ thêm một võ sĩ đỉnh phong khác rồi cướp lấy danh ngạch của gã, chợt nghe tên võ sư kia lên tiếng chất vấn hắn liền cười vang đáp.
-về nói với Liêu Kiến Anh, hỏi hắn có vừa ý với món đại lễ mà Hàn Thiên ta tặng hay không?, thứ hắn nợ hiệp minh hội chúng ta hôm nay ta sẽ đòi lại bằng sạch, số tài nguyên này chúng ta sẽ cướp hết, các ngươi có bản sự thì ngăn cản xem?
Dứt lời hắn cũng chẳng để đám người kia nói thêm gì, một đường tiếp tục càn quét, thấy thảm trạng của đám người bên mình ngày càng lớn, năm tên hộ tống đoàn vì nhiệm vụ cũng phải nhanh chóng tham chiến.
Bọn chúng vừa xông lên, đám Hàn Thiên liền như đã định lao đến ngăn cản, ba võ sư đỉnh phong có chiến lực cao nhất được Hàn Thiên, Chấn Tây, Chu Hân mỗi người chia ra đối phó một tên, hai địa lang kỵ quân sơ cấp còn lại được Triệu Hưng cùng Triều Phụng chia ra mỗi người một tên, Triều Phụng tất nhiên đánh với nữ kỵ sĩ có tọa kỵ thủy mạc xà, Triệu Hưng xử tên còn lại.
năm kỵ sĩ không có đối trọng rõ rệt phía hiệp minh hội sẽ đối phó với những kẻ có thực lực thấp hơn ở phía ngoài, tuy kẻ địch đông hơn gấp mấy lần nhưng vì thực lực song phương quá chênh lệch, lực lượng kỵ sĩ bên phía hiệp minh hội một đường càn quét không gì ngăn lại được.
chỉ thấy xa xa bóng ảnh trập trùng, lực lượng kỵ sĩ của hai bên cưỡi tọa kỵ xuyên toa qua lại như con thoi, kẻ phi hành, người xung phá, cảnh tượng chiến đấu khốc liệt hơn giao tranh của phàm nhân hàng chục lần.
ở phía trên đám Hàn Thiên cũng đã giao thủ với năm tên hộ tống tài nguyên rồi, Triều Phụng có ngọc phong yến với khả năng phi hành linh hoạt, thủy mạc xà của nữ kỵ sĩ nọ chỉ có thể ở trên mặt đất bị động chịu sự tấn công của đối thủ, tuy nhiên Triều Phụng cũng chẳng dám liều lĩnh chèn ép địch nhân, thủy mạc xà tuy bị động nhưng nó có khả năng tạo ra độc vụ quanh thân cùng khả năng phun độc thủy cực mạnh, Triều Phụng nếu không cẫn thận có thể khiến cả tọa kỵ lẫn bản thân trúng độc của thủy mạc xà dẫn đến thất thế trong gang tất, mỗi lần giao tranh, Triều Phụng đều khu động ngọc phong yến vỗ mạnh song dực tạo ra gió lốc để đẩy lùi độc khí rồi mới xông lên, bằng đấu pháp cẫn thận Triều Phụng luôn chiếm được thượng phong trước đối thủ.

Chiến trường của Triệu Hưng thì dễ dàng hơn hẵn, hắn có công phu quyền pháp tuyệt đỉnh, từng quyền từng quyền phách không đều có uy lực liệt sơn hám địa, trước làn mưa quyền kình của Triệu Hưng, địa lang kỵ quân nọ cùng tọa kỵ của mình chỉ có thể bị động phòng thủ không thể phản công lại nửa phân.
Đối thủ của đám người Hàn Thiên càng thảm hơn, tên đối đầu với Chu Hân sữ dụng một thanh đại đao, bất quá gọi là đại đao nhưng cả hình thể lẫn trọng lượng của nó đều thua xa cự kiếm của Chu Hân, hai bên giao tranh toàn là bên Chu Hân chiếm ưu thế.
Thực sự cũng khá mất mặt cho tên võ sư đỉnh phong nọ, thân là nam nhân khi xo bì khí lực lại còn thua cả một nữ nhân, nhưng cũng không trách hắn được, Chu Hân là một luyện thể giả, khí lực chính là thứ nàng ưu việt hơn hẵn, tu vi cả hai đều ngang ngữa nhau, mà bản thân Chu Hân lại càng được tăng thêm sức mạnh cùng tốc độ nhờ vào đấu pháp cường lực gia cố vừa học được, cho đến nay Chu Hân đã nắm được gần một nửa đấu pháp này rồi, khi sữ dụng đến cường lực gia cố nàng sẽ có chiến lực gấp một phết năm lần bình thường, cái này cho dù là Hàn Thiên cũng phải tránh né phong quan không dám trực tiếp đối đầu với Chu Hân khi nàng dùng đến đấu pháp ấy.
tu vi Chu Hân không phải tuyệt đối thâm hậu, khi ở trạng thái này nàng cùng lắm duy trì được hai khắc, nhưng mà từng đó thời gian cũng đủ rồi, nhìn dáng vấp liêu xiêu của đối thủ hiện tại, chỉ sợ nửa khắc nữa hắn cũng không cầm cự được.
đối thủ của Chấn Tây khỏe khoắn hơn chút, Chấn Tây không có sức tấn công quá mạnh vậy nên hắn chỉ chú trọng việc cầm chân kẻ thù, hai bên quyền qua cước lại hẵn cũng phải hơn canh giờ nữa mới phân ra thắng phụ được.
riêng tên võ sư đỉnh phong đấu với Hàn Thiên thì ôi thôi, thảm không thể tả, hắn ta là một kẻ sữ dụng kiếm đạo, thuật ngự kiếm cũng đã thuần thục đến mức cao thâm, hắn cùng Hàn Thiên xo kiếm nhưng mà khổ một cái là Hàn Thiên điểm kiếm như rải hoa, tầng tầng lớp lớp như mưa sa, quỹ đạo mỗi kiếm đều ảo diệu như lá rụng, đối thủ vừa ngự kiếm phòng ngự hắn đã điểm thêm hàng chục kiếm nữa, cái này không liên quan đến tu vi mà căn bản là vì trình độ chiến đấu cùng thuật pháp của hai bên quá chênh lệch.
Thủy liêm tứ kiếm ở trong tay Hàn Thiên như là nỏ tiễn liên thanh, trong khi đơn kiếm của đối thủ lại chỉ có uy lực công kích đơn thể là mạnh, còn lại sức ép trên diện rộng lẫn độ ảo diệu thì không có, phi kiếm của võ sư nọ có uy lực tiệm cận đại võ sư, nhưng mà Hàn Thiên có long tiềm cửu ảnh tốc độ nhanh hơn cả đại võ sư chân chính, kiếm của tên nọ tuy uy lực mạnh thật, nhưng không đánh trúng đối thủ thì cũng chịu.
Ngược lại Hàn Thiên điểm ra kiếm khí chính là mù mịt trời đất, chỉ một hai đạo thôi cũng đủ khiến đối thủ khó phòng vệ, đằng này hắn một đường điểm liền mười kiếm, cái này trừ khi là kiếm tiên có thể khu động hàng chục thanh phi kiếm cùng lúc để đối phó, còn không thì chỉ có thể dùng đến thuật pháp phòng ngự ngăn cản hết sát thương từ kiếm khí của Hàn Thiên, lúc đó bản thân mới có thì giờ công kích lại hắn được.
Tiếc là tên võ sư đỉnh phong kia lại không có một trong hai điều kiện trên, kết quả là trước công kích của Hàn Thiên hắn chỉ có thể bị động mà chống đỡ, giao chiến chưa đến nửa khắc thân thể hắn đã bị kiếm khí đả thương vô số chổ.
Trước sức ép quá kinh khủng từ Hàn Thiên và đồng bọn, thảm trạng của người bên thần vương hội ngày càng lớn, năm mươi danh cao thủ dưới đẳng cấp võ sư đã bị đánh bại gần ba mươi người, số còn lại cũng đã lung lay sắp không chống nổi nữa, có thể nói cách biệt một đại cảnh giới đối với võ giả bình thường là rất khó để san lấp, một cao thủ đẳng cấp võ sư đỉnh phong bên phía hiệp minh hội đều có thể thản nhiên đối phó với bảy tám cao thủ cấp võ sĩ thông thường bên địch.
Đám người phía thần vương hội cũng không thể có được cách phối hợp chiến đấu thành trận pháp như cái mà Hàn Thiên đã truyền cho người bên phe hắn, thế nên tuy người đông nhưng lại rời rạc không thành một khối thống nhất, kết quả bị bẻ gãy cực kỳ dễ dàng cũng là điều dễ hiểu.
Tình hình này cho dù năm người bên mình có cầm cự được ít lâu, nhưng khi toàn bộ thuộc cấp phía dưới đã bị người của hiệp minh hội xử lý gọn hết, thì kết quả thảm khốc là bản thân những thủ lĩnh cấp cao như mình cũng sẽ bị đánh bại là điều tất yếu, lúc đó toàn bộ tài nguyên và danh ngạch bị cướp hết, kết quả của bản thân quả thực là vô định cực kỳ, vì thế cho nên dù rất tức giận nhưng thủ lĩnh của đám người hộ tống bên phía thần vương hội không thể không hạ lệnh rút lui.
Hàn Thiên trước tình cảnh này cũng không ra tay ngăn đám người kia lại, mục đích hôm nay của hắn đã đạt được, điều cần thiết lúc này chính là nhanh chóng rút lui khỏi đây thật nhanh, sau khi đem đám người đã bị họ đánh ngất trói lại ở một nơi xa nhóm Hàn Thiên bên này liền nhanh chóng thu hết tài nguyên trên đoàn xe lại.
Bọn họ hiện tại có mấy mươi cái mộc bài rỗng nên số lượng tài nguyên đem theo được rất nhiều, mười người chia ra thu thập tài nguyên thoáng cái liền đã làm xong, bất quá Hàn Thiên không có thu gom toàn bộ chổ tài nguyên trước mắt vào các mộc bài mà hắn có, những loại tài nguyên quý trọng nhất hắn đều thu vào huyền thiên giới của hắn, chỉ những loại tài nguyên không quá quý trọng hắn mới chuyển vào mộc bài của những người khác trong hiệp minh hội, dù sao số tài nguyên này cũng do hắn bỏ vào, bỏ bao nhiêu đâu quan trọng?, cái quan trọng là hắn đã cướp về cho những người này một danh ngạch cực kỳ trân quý.
Chu Hân và Chấn Tây đều biết bí mật về huyền thiên giới, vậy nên họ cũng nhờ Hàn Thiên biễn thủ giúp vài món ưng ý, thoáng cái gần năm phần tài nguyên trong đoàn xe đã vào tay của ba người bọn Hàn Thiên trong khi những người khác vẫn chưa biết gì, có lẽ họ chỉ nghĩ là tốc độ thu gom tài nguyên của ba người kia nhanh hơn họ mà thôi.

Đám Hàn Thiên hành động cực nhanh, chỉ khoảng ba tuần trà liền đã đem được toàn bộ chổ tài nguyên trong đoàn xe này đi, nhìn qua thì tổng giá trị của chổ tài nguyên trên cũng phải đến gần mười vạn linh thạch, một đòn đau như thế này giáng thẳng lên thần vương hội, Liêu Kiến Anh mấy hôm nay nhất định sẽ chẳng thể ngủ yên.
Đám Hàn Thiên vừa đi khoảng hai khắc thì Liêu Kiến Anh hùng hổ dẫn gần năm mươi danh cao thủ trong thần vương hội đến, nhìn thấy những chiếc xe hàng trống tuếch nằm xơ xác trước mắt, hơn thế nữa phía trên chúng còn có ghi lại hàng đống lời khiêu khích từ phía người của hiệp minh hội, đặc biệt trong số chúng, có một hàng chữ to được khắc trên tảng đá lớn nơi đám lâu la trong hội của hắn bị trói, nội dung như sau.
-mong Liêu Kiến Anh ngươi thích món quà mà Hàn Thiên ta tặng, số tài nguyên của ngươi ở chổ ta, có giỏi thì đưa người đến mà cướp lại !!!.
Nhìn dòng chữ nọ Liêu Kiến Anh không khỏi phẫn nộ gầm vang.
-khốn kiếp…Hàn Thiên ngươi cứ đợi đấy, Liêu Kiến Anh ta nhất định đáp lễ cho ngươi thật đàng hoàn.
Giọng Trần Lãng bất chợt cất được cất lên.
-vậy là đám người kia đã quay sang đầu quân cho hiệp minh hội rồi, Hàn Thiên quả thực không phải là kẻ tầm thường đâu, giữ hắn lại trong tương lai nhất định sẽ là một ẩn họa cho kế hoạch của chúng ta, nên tìm cách giết hắn sớm nhất mới là thượng sách, Liêu Kiến Anh ngươi cứ ra lệnh, ta có cách khiến hắn chết mà không ảnh hưởng gì tới chúng ta.
Liêu Kiến Anh cười thâm trầm nói.
-bất tất phải như thế, hắn càng phách lối ta càng thấy việc đả bại được hắn là có giá trị, ta trước phải tiêu diệt hiệp minh hội của hắn, khiến đồng bạn của hắn toàn bộ bị loại hết, sau mới đánh bại hắn trong nhất chiến phong vương, ha ha ha kẻ thú vị như thế một đời thiên kiêu của ta mới gặp lần đầu tiên, ta sao lại để hắn chết dễ như thế được?
* Giữa đêm canh hai Hàn Thiên cùng đám Chấn Tây âm thầm trở về hiệp minh hội, tình hình trong hội hiện tại vẫn chưa có bất ổn gì, có vẻ như đám Ngô Thiện không có làm phản, Nhược Mộng cùng một số thành viên khác trong hội đã chờ để tiếp ứng bọn Hàn Thiên, nay thấy họ trở về lành lặn, không khí trong hội cũng hân hoan hơn không ít.
Lần này đám Hàn Thiên cướp được kha khá tài nguyên cùng hơn ba mươi cái danh ngạch, trong hội hiện tại vẫn còn khoảng năm mươi người chưa có danh ngạch, vậy nên ai ai cũng mong trong số những danh ngạch mà đám Hàn Thiên cướp về có phần của mình.
Sau khi đám Hàn Thiên lấy ra toàn bộ chổ tài nguyên mà mình cướp được trong các mộc bài, các thành viên chưa có danh ngạch liền tiến lên nhận lại mộc bài của mình, tất nhiên là sẽ có người vui kẻ buồn, nhưng biết sao được, số danh ngạch cướp được không đủ cho tất cả, vậy nên đối với những ai chưa có được danh ngạch cho mình, Hàn Thiên chỉ có thể an ủi họ vài câu cùng hứa hẹn lần sau nếu may mắn hơn bọn họ sẽ có thể nhận được danh ngạch cho bản thân.
Số tài nguyên cướp về được theo lý sẽ thuộc về mười người tham gia hành động hôm nay, bất quá Hàn Thiên đã biển thủ hơn hai phần tài nguyên quý trọng nhất trong đó rồi vậy nên phần còn lại hắn cũng không muốn động vào, nhưng cũng không thể không lấy gì, vì làm như thế sẽ khiến những người khác sinh lòng lo lắng, không biết thực tâm của hắn nghĩ gì, vậy nên Hàn Thiên cũng chọn ra một ít tài nguyên vừa phải, rồi tặng cho đám đồng bạn của hắn như Hồng Yến Linh, Túc Chi, Tiểu Du.
Số còn lại đều để những người khác tự chia, vì là tài nguyên thô nên cũng có một số người thuê các thành viên nhàn rỗi trong hội xử lý lại giúp mình, tiền công sẽ là một phần tài nguyên sau khi xử lý xong.
Đợi mọi người sắp xếp xong Hàn Thiên liền ban lệnh toàn hiệp minh hội đề cao cảnh giác, hắn đã hạ chiến thư cho Liêu Kiến Anh, tin chắc trong nay mai đám người của thần vương hội sẽ mau chóng tiến công đến đây thôi, cho tới lúc đó nhất thiết bọn hắn phải nâng cao cảnh giác, sẵn sàng ứng chiến bất kỳ lúc nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.