Đám người Hàn Thiên trở về đến tháp đá, sau đó ai ai cũng đều tự ghi danh cho bản thân lên đó, tháp đá ban đầu chỉ có năm đường sáng nằm ngang tượng trưng cho năm người đám Lương Trung, thì lúc này đã có thêm mười một đường sáng khác nữa được thắp lên.
Hiện tại tổng số danh ngạch có chủ trên tháp đá đã là mười sáu người, Chấn Tây nhìn năm cái tên của đám người Lương Trung ở gần đáy tháp mà miệng không khỏi tạch lưỡi mấy cái nói.
-có cách nào để xóa tên của bọn này đi không nhỉ?
Hàn Thiên không nóng không lạnh trả lời.
-theo những gì mà Đình Nghiêm giám quan nói lúc trước thì chỉ có cách tìm ra bọn Lương Trung rồi cướp đi mộc bài trên tay chúng, có như thế thì chúng ta mới xóa được tên của bọn hắn ra khỏi tháp đá mà thôi.
Chấn Tây thoáng gật gù tỏ vẻ tiếc hận, riêng Chu Hân ở bên cạnh lại tinh tế nhìn vào những danh ngạch còn trống khác rồi bình tĩnh hỏi Hàn Thiên.
-những cái danh ngạch còn trống này phân chia thế nào đây?
Hàn Thiên nghe xong liền thoáng cười, nói.
Chuyện này ta cũng đã có nghĩ qua, ta định sẽ cho những người đến sau tìm được chỗ này tùy ý ghi danh, nhưng họ sẽ phải chừa lại cho ta đúng bảy danh ngạch cuối cùng, đám người còn lại trong đội ngũ của chúng ta mới chính là chủ nhân của bảy danh nghạch còn lại ấy.
Chu Hân nghe xong liền tỏ vẻ suy tư hỏi lại.
-cứ để những người đến sau tùy ý ghi danh như thế à?,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/284035/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.