Chương trước
Chương sau


Sau khi rời khỏi giác đấu trường đám người Hàn Thiên liền tiếp tục đi về hướng trung tâm vĩnh phú thành,bất ngờ thay ở giữa trung tâm tòa thành này lại có một đấu giá hội vô cùng lớn,đấu giá hội này được xây dựng ở tại giao lộ của hai con đường chính,mặt nhìn ra bốn hướng đông tây nam bắc.
Nơi này được xây lên cao giống như một cái nhà vòm lớn với đáy hình tròn đường kính khoảng bốn mươi trượng,phía trên được làm theo hình như đầu của một quả ngô,với tám cánh chụm lại và có thể đóng mở được,đấu giá hội nọ nằm ở trung tâm giao lộ lớn nhất tại vĩnh phú thành,là nơi dễ gây sự chú ý nhất và cũng đóng vai trò như một vòng xoay để điều tiết giao thông, người vào đấu giá hội này sẽ vào trong theo những cây cầu vượt bắt ngang qua con đường cái từ phía trên không,và được đặt cách mặt đường phía dưới gần ba trượng,vì thế cho nên giao thông ở chổ này vẫn chẳng bị ảnh hưởng gì cả.
Liễu Duệ là người uyên bác hắn nhìn cái đấu giá hội này thật lâu sau đó bằng giọng tự tin hắn nói.
-đây chính là đấu giá hội do đại ninh đế quốc mở,vì để cạnh tranh sức ảnh hưởng với vạn bảo lầu,hầu hết các đế quốc đều lập ra thiết luật độc quyền về bán đấu giá và các trò chơi cá cược,những trò chơi giải trí như giác đấu khi nãy chúng ta xem cũng không ngoại lệ, đấu giá hội kia hẵn là một nơi quy tụ rất nhiều tài bảo trong cả một khu vực quanh tỉnh mã giám này ,chúng ta dù gì cũng đang nhàn rỗi vào đó xem một chút cũng không tệ đi.
Đám người Hàn Thiên cũng muốn xem thử đấu giá hội do đế quốc tổ chức là như thế nào vậy nên cả đám liền nhất trí vào trong xem một lần để mở rộng tầm mắt,lúc này trời cũng sắp trưa,đấu giá hội phải qua giờ ngọ mới mở,hiện tại đang rảnh rỗi đám người Hàn Thiên liền cùng nhau vào một tửu điếm gần đó để ăn trưa cùng trò chuyện một chốc.
Sau giờ cơm trưa rốt cuộc đấu giá hội cũng mở cửa,đấu giá hội này hoạt động vào tất cả các ngày trong tuần,riêng ngày chủ nhật còn đặc biệt đấu giá những vật phẩm cực kỳ trân quý nữa,Hàn Thiên lúc này trong người chỉ có khoảng hai ngàn linh thạch là có thể dùng được,hắn cũng chẳng mong mỏi có thể mua được món hàng nào giá trị trong đấu giá hội này,chủ yếu hắn vào đây với tâm thế là xem để mở mang tầm mắt mà thôi.
Sau khi lựa chọn một chổ ngồi khá tốt ở hàng dưới cùng của khán đài, đám người Hàn Thiên bắt đầu yên lặng chờ đấu giá hội bắt đầu,trong lúc rãnh rỗi Hàn Thiên còn nhân tiện quan sát những căn phòng dành cho khách đặc biệt ở trên cao,những nhân vật ẩn danh trong đó mới chính là những người có tài lực hùng hậu nhất,tất cả những món vật phẩm trân quý thật sự đều rất khó thoát khỏi tay những người ở trong phòng dành cho khách đặc biệt kia.
Chờ đợi khoảng ba khắc rốt cuộc buổi đấu giá cũng bắt đầu,đây không hổ danh là đấu giá hội tại một quận thành tổ chức,ngay món đầu tiên đã là đấu giá một viên nội đan yêu thú tứ giai rồi,nội đan yêu thú tứ giai có giá khoảng vài ngàn linh thạch,nhưng nếu là viên nội đan yêu thú có thuộc tính thích hợp với bản thân thì dù bỏ ra nhiều hơn một chút thì kha khá người cũng nguyện ý để có được nó.
Viên nội đan yêu thú nọ tuy giá trị nhưng những người thực sự giàu có thì không hứng thú mấy,vậy nên cuối cùng nó được một tên võ sĩ giai đỉnh phong dốc hết túi mua được với giá hai ngàn tám trăm linh thạch.
Những món đồ tiếp theo giá trị đã không còn được như món đầu tiên,chủ yếu là những loại linh dược và những loại kim chúc quý giá dùng để luyện bảo khí mà thôi.

Sau mười mấy vòng đấu giá thì rốt cuộc cũng đến lúc cao trào ,thật không ngờ đấu giá hội này còn bán cả nô lệ là nhân loại,trong chiếc lồng bằng sắt vừa mới được đưa ra hiện đang có khoảng ba bốn nam nhân dị tộc bị giam cầm.
Đám nam nhân này dường như là người của một bộ lạc nào đó sống trong rừng,thân hình họ trông vô cùng cường tráng khôi vĩ mình cao hơn sáu thước,nước da xanh lét,hai tai nhọn mũi khoằm thậm chí miệng còn có răng nanh,mặc dù vậy nét mặt của họ cũng chẳng có nét hung ác mà ngược lại là nét hoảng sợ cùng bất cam,nhìn nét mặt này dường như họ đang phải chịu một nổi uất ức vô cùng lớn vậy.
Trong lúc Hàn Thiên còn chưa nhận ra đây là loại người gì thì vị tổng quản trung niên ăn vận theo kiểu tây cổ với râu ria gọn gàng đã gõ búa gỗ trên tay xuống liên tục giới thiệu,hắn nói.
-đây là ba tù binh từ một tiểu quốc nhỏ ở phía nam dám cả gan chống đối lại đại ninh đế quốc chúng ta,thân là một tiểu quốc,lại dám dấy binh đòi quyền lợi vô lý ,những tên tù binh này chính là một trong số những tên lính bị bắt,thực lực cỡ võ sĩ giai,bọn chúng có khả năng chiến đấu khá tốt,nếu quý vị nào thích nuôi đấu sĩ để tiêu khiển thì những kẻ này khá là thích hợp đấy,quý vị yên tâm bọn chúng đã được đeo cho tán khí hoàn vào hai tay rồi chỉ cần quý vị có mẫu hoàn trong tay số mệnh của chúng đều nằm tại ý niệm của quý vị cả,nào giá khởi điểm là ba trăm linh thạch có ai ra giá cao hơn không?
Phía dưới bắt đầu có người lục tục ra giá,Hàn Thiên không phải là chưa từng nghe về chuyện trong các đấu giá hội có bán nô lệ là nhân loại,đối với những đại năng giả thì mạng của nhân loại chỉ như cỏ rác,họ không cần phải quản tới,đừng nói những kẻ thế cô sức yếu,cho dù là một tiểu quốc không thua gì Hoa Hạ khi xưa đặt vào thế cuộc tại đông bộ châu này thì quả thực tiếng nói cũng chẳng là gì cả,chẳng cần biết họ có thật sự chống đối lại đại ninh đế quốc hay không,chỉ cần đại ninh đế quốc muốn,tùy tiện tìm một cái lý do cũng có thể tiêu diệt các quốc gia nhỏ này,quy tắc thâm căn cố đế trên đại thiên giới này chính là mạnh được yếu thua,nhược nhục cường thực,ba tên nam nhân dị tộc kia hiện tại cho dù có oan khuất bằng trời thì nói ra cũng chẳng ai tin.
ở trên đời này Hàn Thiên hắn ghét nhất chính là cường quyền bá thế,vốn biết trong một đất nước lớn như đại ninh đế quốc,thì luôn có những quy tắc cứng cõi để trị vì ,để răng đe những thế lực trong ngoài,nhưng dù nói thế nào thì việc đem mạng người ra làm vật trao đổi cũng chính là thứ khiến Hàn Thiên hắn không vừa mắt nhất,nếu một ngày nào đó hắn có đủ sức mạnh hắn sẽ chân chính cải biến lại những quy tắc ngu ngốc này.
Tuy Hàn Thiên hắn chưa thể cứu được cả thế giới nhưng nếu có thể cứu được ở trước mắt, hắn nhất định sẽ làm,Hàn Thiên rốt cuộc cũng ra giá,hắn bỏ hết bốn trăm linh thạch đi mua về tính mạng của ba tên nam nhân dị tộc kia,chuyện này đối với mấy người ở đây cũng chẳng có gì đặc biệt,bất quá đám người ở đây thấy Hàn Thiên hắn có khá nhiều mĩ nữ vây quanh nên mới lưu tâm đến hắn nhiều hơn,phút chốc quanh các khán đài trong trường đấu giá đã có không ít ánh mắt tăm tia về hướng của Hàn Thiên,ngay cả những đồng bạn của hắn như Hồng Yến Linh hay Túc Chi bên cạnh cũng nhìn hắn với ánh mắt đầy khó hiểu.
Sau khi ba tên nam nhân nọ được Hàn Thiên mua đi,vị tổng quản phía dưới lại bắt đầu hưng phấn hơn hẵn,và như để truyền đạt cảm xúc của bản thân cho tất cả mọi người ở đây,ông ta lớn tiếng giới thiệu.
-tiếp theo sẽ là đấu giá có một không hai trong hôm nay,thậm chí là trong vài tháng tới cũng sẽ rất hiếm có một món hàng đặc biệt như thế này,ta có giới thiệu nhiều cũng vô ích vậy nên xin mời mọi người xem bằng mắt để đoán định giá trị vậy.
Nói đoạn ông ta liền cho người đẩy lên một xe hàng,phía trên là một khối hộp vuông vức được phủ vải đen,sau khi vị tổng quản ra lệnh tấm vải đen đó liền được hạ nhân kéo xuống,bên trong liền lộ ra một chiếc lồng bằng kính nhốt một nữ nhân vô cùng xinh đẹp bên trong.

Ai nấy đều thất thần cực độ trước nhan sắc tuyệt mĩ của nữ nhân nọ,chỉ thấy cô ta có một mái tóc đen dài được tết bím đơn giản rồi phủ ra trước ngực,trên người cô ta mặc một chiếc áo vải mỏng màu trắng,có vẻ như là dành cho phạm nhân,bộ đồ vốn rất mỏng lại như được người ta cố ý làm rách đi vài chổ đặc biệt để dáng người nóng bỏng cùng nước da trắng ngần của cô gái này được lộ ra cho khách nhân quan sát,mặt mũi cô gái nọ vô cùng thanh tú,mắt to,lông mày dài và rất đen ,cánh mũi cao cao,cùng đôi môi đỏ mọng khiến gương mặt nàng ta trông vô cùng gợi cảm,biểu cảm của nàng ta mang một nét thanh lệ khó tả,cộng thêm chút nét buồn bả và sợ hãi,tình trạng này đủ để khiến mọi nam nhân phải động tâm,nếu xo xánh thì nhan sắc của cô gái này cũng phải ngang ngửa với Hồng Yến Linh chứ chẳng vừa.
Trong đấu giá hội không phải chưa từng xuất hiện việc buôn bán nữ nô,thậm chí chuyện này còn xuất hiện rất nhiều,nhưng việc xuất hiện một nữ nô với dung mạo xinh như hoa như ngọc thế này quả thực rất ít khi xảy ra,nếu gặp tên nhà giàu háo sắc nào đó,chịu bỏ ra mấy trăm linh thạch ra mua cô gái này về cũng chẳng có gì bất ngờ.
Tên tổng quản phía dưới nhìn nét kinh diễm trong mắt những người quan sát ở trên khán đài,mặt thoáng hiện nét hài lòng,lát sau lão sẵn giọng nói.
-nữ nô này là con gái của một quan viên nhỏ trong vĩnh phú thành,gia đình cô ta vốn chẳng phải người trong tu chân giới,bất quá khi làm chấp sự trong quận chủ phủ thì cha cô ta đã âm thầm biển thủ một số công quỹ bị người ta phát giác,cha cô ta bị phạt phế chức và đưa đi lưu đày,gia sản trong nhà tất cả bị tịch thu,vợ và con gái bị giáng làm nô lệ,cô gái này chính là con gái của tên quan viên ta vừa nói, cô ta tuổi chưa đến đôi mươi dung mạo xinh như hoa như ngọc,tuy không phải là người tu luyện võ cảnh nhưng thân thể trong sạch lại còn là xử nữ,quý vị nếu chịu mua về bồi dưỡng ít lâu,để cô ta hầu hạ chuyện cơm nước giường chiếu hẵn cũng là một hảo sự vô cùng mĩ diệu a.
Những câu cuối cùng tên tổng quản còn cố ý đánh cao giọng để kích thích bản tính háo sắc của mấy tên trọc phú già phía trên,bọn háo sắc ấy chính là đối tượng mà đấu giá hội này nhắm vào trước tiên,vị tổng quản nọ gõ mạnh búa xuống đế gỗ phía dưới rồi lớn tiếng hô.
-dung mạo như hoa của nữ nô này các vị cũng thấy rồi,món hàng cực phẩm thế này cũng chẳng mấy khi xuất hiện đâu,các vị nên tranh thủ cơ hội a,chổ chúng ta ra giá khởi điểm là một trăm năm mươi linh thạch cho nữ nô xinh đẹp này,có ai ra giá cao hơn không?
Trên khán đài lập tức sục sôi lên,ngay lập tức đã có mấy tay trọc phú ra giá,phút chốc con số một trăm năm mươi linh thạch lúc đầu đã lên đến ba trăm linh thạch có hơn,nhiệt tình nhất trong số những người ra giá chính là một lão béo bận bộ hoa phục với một hàng cút áo vừa dày vừa dài ngồi phía trên phòng của khách hàng đặc biệt tầm trung,bên cạnh lão ta cũng có không ít thị nữ,dung mạo ai ai cũng đều rất xinh đẹp bất quá nếu xo với nữ nô phía dưới thì còn kém xa,lão béo này dường như thực lực chẳng cao mấy,nhưng có lẽ là làm kinh doanh bên ngoài cũng được không ít tiền nên mua kha khá nữ nhân xinh đẹp về hưởng lạc,một mĩ nữ tuyệt sắc như nữ nô nọ lão nhất quyết khó bỏ qua.
Còn ở Phía dưới sàn đấu giá tên tổng quản nọ đang cười mỉm một mình,lão ba của nữ nô kia biển thủ có chỉ có một trăm linh thạch mà đứa con gái độc nhất của lão ta thì lại có giá đến ba trăm linh thạch hơn,chẳng biết rốt cuộc trong chuyện này ai là người được lợi nữa?,quận chủ phủ dù gì cũng là thế lực chống lưng cho đấu giá hội này,tài bảo kiếm được cũng chảy về túi của quận chủ phủ một khoảng ,món hàng này không vốn bốn lời,ngay cả tổng quản như lão cũng thấy sinh ý dạt dào thầm hận không thể có thêm những món hàng tốt như thế này để mà buôn bán nữa ấy chứ.
Tất cả người trong phòng đấu giá này ai ai cũng đều coi chuyện này như một việc hiển nhiên,chẳng ai quan tâm đến nét mặt bi thương của nữ nô nọ,có lẽ đối với đám người này cô ta chỉ như một món hàng không hơn không kém,đừng nói là động lòng thương cảm,cho dù mua về rồi trực tiếp lột hết đồ đưa đi thị chúng thì cũng chả ai lên tiếng lấy nữa lời.
Hàn Thiên máu nóng chỉ trực sôi trào,thật chẳng ngờ một thế giới nhỏ bé như thế giới ngày trước của hắn cũng đã qua rồi cái thời mua nô bán người,vậy mà một cái thế giới càng rộng lớn càng mạnh mẽ hơn thế giới cũ kia không biết bao nhiêu lần lại vẫn còn chuyện xem tính mạng và phẩm giá con người như cỏ rác thế kia,ngày hôm nay Hàn Thiên hắn chẳng thể chống lại thế cuộc nhưng hắn muốn thách thức nó một lần,dù chỉ là một lần thôi thì hắn cũng phải làm.

khi mà không một ai chịu đứng ra giành lấy điều đúng đắng,sự sai trái đó sẽ trỡ thành một lẽ hiễn nhiên.
Trong mắt của Hàn Thiên hắn mọi người đều bình đẳng,hắn đứng lên từ một vũng bùn nên rất rõ giá trị của sinh mạng và phẩm giá của con người,đừng nói hôm nay hắn thấy việc bất bình sẽ không làm ngơ,nếu sau này lại thấy những chuyện chướng mắt thế này hắn vẫn sẽ phá bĩnh,phá không được thì đạp đổ,đạp không được thì dùng mưu ma chước quỹ,bằng mọi cách cũng phải khiến cho những kẻ cao cao tại thượng coi thường sinh mạng của kẻ khác phải sáng mắt.
Thật vô lý khi một kẻ làm chuyện sai trái nhưng người nhà hắn cũng phải cùng chịu tội,biển thủ một ít tài bảo thì cả nhà kẻ bị lưu đày người bị giáng làm nô lệ,khởi binh đòi chút quyền lợi thì bị bắt làm nô lệ,cái đấu giá phòng này hôi thối đến mức không ngửi nổi,nó nằm ngay tại nơi hào nhoáng nhất ,đáng chú ý nhất,nhưng cũng chính là nơi dơ bẩn và chứa nhiều bất công đen tối nhất,nói Hàn Thiên hắn là một tên nhập cư ngu dốt không biết thuận theo thời cuộc cũng được,mà nói hắn là một kẻ ngông cuồng hành sự tùy ý thì cũng thế,chỉ biết hắn xưa nay làm việc theo ý thích,chuyện hắn muốn làm cho dù giá lớn đến đâu hắn cũng phải làm.
Không chớp mắt lấy nữa cái Hàn Thiên lấy bảng hiệu trước mặt đưa lên cao,trên cái bảng đó liền nhanh chóng hiện lên con số bốn trăm tròn trĩnh,toàn bộ khán phòng như chết lặng,vốn nghĩ một nữ nô dù cho có xinh đẹp hơn người nhưng cùng lắm cũng chỉ đáng giá ba trăm linh thạch ,chẳng ngờ lại có kẻ điên ra giá đến bốn trăm.
Toàn bộ ánh nhìn đều đổ dồn về hướng đám người Hàn Thiên,nhiều biểu cảm cũng đã được đưa ra,có kẻ nói Hàn Thiên thật dị thường thích mua nô lệ,có kẻ thầm xo xánh những nữ nhân xuất chúng bên cạnh hắn với nữ nô dưới sàn đấu giá kia,rồi nhận ra mỗi người bên cạnh Hàn Thiên hắn đều chẳng thua kém chút nào xo với nữ nô nọ,những kẻ đó lại tự đánh đồng Hàn Thiên thành một tên hoa hoa công tử thích mua phấn bán son,nhiều kẻ lòng dạ ác ôn ôm lòng ghen ghét còn chửi rủa thầm Hàn Thiên hắn vài câu.
Đáp lại mọi sự đánh giá vẫn chỉ là nét lãnh tĩnh đến lạ thường của Hàn Thiên,thậm chí đồng bạn của hắn cũng chẳng hiểu Hàn Thiên hắn đang định làm gì,những chuyện thế này bọn họ sớm đã nhìn quen,tuy có chút bất bình nhưng cũng chưa đến nổi phải để trong lòng ,lần này Hàn Thiên liên tục khiến bọn họ khó hiểu ,những ánh mắt dò xét và đánh giá từ đám đồng bạn của Hàn Thiên hắn xo ra cũng chẳng thua kém gì những người khác.
Hồng Yến Linh khó hiểu nhìn Hàn Thiên giọng kỳ quặc nói.
-Hàn Thiên ngươi muốn nữ nhân,ta đây thì thua kém gì cô ta?,tại sao ngươi nguyện ý bỏ tiền mua cô ta cũng chẳng chịu để ý đến ta?,ngươi ghét ta đến thế sao?
Hàn Thiên cười nhạt đáp.
-ta chưa bao giờ nói muốn mua cô ta về làm thị nữ hay gì cả,có vẻ trong mắt mọi người ta thật kỳ quái,nhưng có những chuyện vốn đã nằm trong nguyên tắc của ta,có nói mọi người cũng chẳng hiểu,hôm nay dù có đốt hết tiền ta cũng phải mua được cô gái kia.
Bộ dạng lạnh băng và quyết liệt đến thế này của Hàn Thiên trước nay đám Hồng Yến Linh chưa từng thấy qua,tuy trong lòng ai cũng khó hiểu chẳng biết vì sao Hàn Thiên lại có chấp niệm về việc mua được nữ nô kia đến vậy,bất quá họ vẫn nhận ra Hàn Thiên không phải để ý đến dung mạo của cô ta mới ra tay,hắn làm thế vì lý do chỉ riêng hắn biết,việc của họ chỉ là đừng nhúng tay vào mà thôi.

Sau một thoáng lặng thinh cả khán phòng bắt đầu sôi nổi hơn hẵn,lão béo nọ hỏa khí bốc lên cực cao,nữ nô nọ thật sự quá hấp dẫn,lão ta chẳng muốn bỏ qua dễ dàng như thế,không do dự đưa bảng lên,con số bốn trăm năm mươi linh thạch hiện ra rõ mồn một.
Tổng quản phía dưới thật không ngờ đến phút cuối cùng mà giá cả vẫn còn chưa ngã ngũ,vì quá hưng phấn ông ta liên tục đưa ra những lời bình phẩm,nói một hồi liền trở thành một cuộc chiến giữa hai gã đại gia có số đào hoa đi tranh mua một nữ nô xinh đẹp,tình tiết qua lời ông ta nói liền trỡ nên gây cấn và cuốn hút cực điểm.
Mặt hàn thiên không chút đổi sắc,cái bảng trong tay hắn lại giơ lên,lần này là con số năm trăm chẵn,tên béo kia quả thật chẳng ngờ Hàn Thiên thế mà điên cuồng đến cực điểm,năm trăm linh thạch dù mua hai nữ nô có dung mạo như thế cũng đủ rồi,lão ta tuy ham mê nữ sắc nhưng vẫn chưa đến mức điên cuồng như thế,trù trừ vài nhịp rốt cuộc lão cũng bỏ cuộc thoái lui.
Hàn Thiên vốn nghĩ mình đã chiến thắng nào ngờ từ một căng phòng dành cho khách nhân vô cùng tôn quý ở trên cao,bảng giá phía trên căn phòng đó đã hiện lên số sáu trăm cực kỳ ấn tượng.
Cục diện lúc này có thể nói là rất gay cấn,chẳng ngờ đến phút chót một vị khách đặc biệt tôn quý lại có hứng thú tham gia vòng chiến,vị tổng quản nọ như ăn phải thuốc kích thích liên tục ba hoa không ngừng.
Hàn Thiên nhìn thẳng về căn phòng đặc biệt nọ với nét khó hiểu,căn phòng ấy có màng đỏ che chắn vốn chẳng thể nhìn rõ nhân dạng của người bên trong,mà dùng thần niệm dò xét thì cũng bị một vách ngăn vô hình ngăn lại,dù rất khó hiểu nhưng Hàn Thiên vẫn chẳng quan tâm,cái bảng trong tay hắn lại giơ lên,lần này là con số bảy trăm chẵn khiến ai nấy đều ngỡ ngàng.
Ngay cả nữ nô nọ cũng cực kỳ khó hiểu nhìn vị khách kỳ lạ đang đấu giá mình ,sự quyết liệt cùng chính khí trong ánh mắt của Hàn Thiên khiến nàng bất giác cầu mong hắn sẽ là người đấu giá thành công.
Bất quá vị khách bí ẩn nọ cũng chẳng phải tay vừa một lần ra giá nữa liền là tám trăm linh thạch,Hàn Thiên vốn chưa từng biết chùn bước là gì,hắn còn một ngàn sáu trăm linh thạch cho dù hôm nay bỏ hết ra thì hắn cũng phải mua được cô gái này,tấm bảng trên tay Hàn Thiên lại được đưa lên lần này là chín trăm linh thạch chẵn,ngay cả chớp mắt một cái cũng không,gương mặt đầy quyết đoán thần thái lạnh lùng cực độ,nếu nhìn biểu hiện thì vị khách thần bí trong căn phòng kia hẵn là sẽ không dễ bỏ qua như vậy,thế nhưng chẳng hiểu vì lý do gì lúc vị tổng quản kia hô đến lần ba mà vị khách trong căn phòng nọ vẫn chưa tăng giá,sự bất ngờ dành chiến thắng của Hàn Thiên đã khiến toàn bộ những người ở đây ai nấy đều phải ngở ngàng.
Dưới sàn đấu giá,vị tổng quản nọ hưng phấn hô to.
-nữ nô xinh đẹp này đã thuộc về vị công tử ngồi ở ghế số tám mươi mốt với giá đấu là chín trăm linh thạch !!!!!.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.