Chương trước
Chương sau


Sau khi bị Phí Nhất Nam lấy tinh tạp ra hăm dọa Hàn Thiên chỉ cười lạnh không thôi,hắn điềm nhiên đáp.
-có bao nhiêu tiền thì liên quan gì đến ngươi?,thiếu thành chủ đến đây để đấu võ mồm à?,ngươi muốn mua đạp vân ngoa này thì đưa tiền của ngươi ra nói chuyện,đôi giày này ta định mua với giá năm trăm linh thạch ngươi ra giá cao hơn đi, xem ngươi có thể ra cao hơn được bao nhiêu linh thạch.
Phí Nhất Nam liền lạnh mặt nói.
-bổn thiếu thành chủ ra giá năm trăm năm mươi linh thạch.
Hàn Thiên hờ hững nói.
-ta ra giá sáu trăm năm mươi linh thạch.
Phí Nhất Nam kinh hãi ,Hàn Thiên không biết là nói thật hay đùa,mỗi lần tăng giá liền là một trăm linh thạch,Phí Nhất Nam bản tính đa nghi liền nghĩ là Hàn Thiên đang cậy hắn muốn chiếm đôi giày này để khiêu khích hắn,cho hắn ăn một quả lừa lớn,Phí Nhất Nam đã chịu thiệt trong tay Hàn Thiên tất nhiên là vô cùng thận trọng,nhưng mà lỡ Hàn Thiên chỉ đang hăm dọa hắn hắn liền sợ hãi mà rút lui,như vậy lỡ như Hàn Thiên hắn có sáu trăm năm mươi linh thạch thật vậy chẳng phải Phí Nhất Nam hắn lại phải nhận thêm một cái sỹ nhục vô cùng lớn hay sao?
Phí Nhất Nam không yên tâm liền thăm dò thêm một lần.
-ta ra giá bảy trăm linh thạch mua đôi giày này,Hàn Thiên ngươi nếu thực sự không có tiền mà dám lừa bổn thiếu thành chủ thì ngươi cầm chắc cái chết rồi.
Hàn Thiên cười lạnh nói.

-bổn tiểu gia trước giờ chưa từng coi thiếu thành chủ ngươi là cái đinh gì cả,ngươi hăm dọa ta thì có tác dụng gì?,giỏi thì đem tiền ra nói chuyện,ta mua đôi giày này giá tám trăm linh thạch,thiếu thành chủ ngươi giỏi thì tăng giá thêm đi?.
Phí Nhất Nam khí giận bốc lên tậng trời,Hàn Thiên công nhiên khiêu khích hắn giữa chổ đông người như thế này,sự tình bây giờ chỉ có hắn thắng Hàn Thiên mới có thể lấy lại thể diện,đám thợ rèn gần đó cũng đã chú ý đến hướng này rồi,nếu Phí Nhất Nam hắn nhún nhường như vậy sau này danh tiếng của hắn sẽ mất hết,một tên thảo dân cũng đấu không lại,thiếu thành chủ như hắn còn mặt mũi nào mà đi lại trong Thiên An thành nữa cơ chứ?.
Nghĩ đoạn Phí Nhất Nam liền hùng hổ nói.
-bổn thiếu thành chủ ra giá chín trăm linh thạch mua đôi giày kia,tên nhóc như ngươi nếu không có tiền thì tốt nhất nên biết điều mà nhận thua đi.
Hàn Thiên lại cười khẩy một tiếng khinh khỉnh nói.
-ta ra giá một ngàn linh thạch mua đạp vân ngoa này,thiếu thành chủ à,nếu không có tiền thì giở trò hăm dọa cũng vô ích thôi.
Phí Nhất Nam khuôn mặt đỏ rần,trong tinh tạp của hắn có hai ngàn linh thạch,lần này đã phải trả hết chín trăm linh thạch tiền hai món bảo khí rồi,trong tinh tạp lúc này chỉ còn lại một ngàn một trăm linh thạch là có thể sử dụng được ,lúc này hắn có thể ra giá thêm lần nữa,nhưng biết đâu được là Hàn Thiên đang cố lừa hắn mua đôi giày này với giá cao hơn gấp đôi,Hàn Thiên chưa chắc là có một ngàn linh thạch trong người,Phí Nhất Nam dù chết cũng tin là như vậy,chưa kể Đức Bá có vẻ rất thân thuộc với Hàn Thiên,nếu nãy giờ toàn là bọn chúng diễn kịch để đưa Phí Nhất Nam hắn vào tròng thì như thế nào?,một ngàn một trăm linh thạch Phí Nhất Nam không tiếc nhưng nếu để bị Hàn Thiên xỏ mũi để hắn tăng giá thêm một lần nữa rồi quyết định rút lui,hắn cho dù mua được đôi giày đó cũng sẽ bị mắng là ngu dốt,Phí Nhất Nam hắn không phải kẻ không có tâm cơ chút vấn đề này vẫn có thể suy ra được,trước khi tăng giá lần cuối hắn âm trầm nói.
-thét giá bằng miệng thì ai chẳng làm được,tên nhãi hèn mọn ngươi có giỏi thì chứng minh mình có một ngàn linh thạch cho ta xem,nếu ngươi có một ngàn linh thạch thật ta sẽ rút lui để ngươi mua đôi giày này,còn nếu ngươi không có một ngàn linh thạch mà dám lừa gạt ta,thì ngươi khó lòng mà được yên thân ở Thiên An thành này ,hôm nay chỉ cần ngươi bước ra khỏi cửa chi nhánh công hội thợ rèn này thì kiếp số của ngươi cũng đã tới rồi,lúc đó lý do rõ ràng,dù là Hồng Yến Hoàng cũng không có cớ để cứu ngươi.
Hàn Thiên cười lạnh nói,ta há là kẻ tiểu nhân như thiếu thành chủ ngươi hay sao?,bổn tiểu gia nói một ngàn linh thạch thì chính là một ngàn linh thạch,tên không có tiền như ngươi thì cứ an phận ở một bên đi đừng có cố tỏ vẻ ta đây có tiền nữa,ngươi cứ trố mắt lên xem tiểu gia làm sao đánh vào mặt ngươi một cái rõ to đây.
Phí Nhất Nam bị dè biểu cơn phẫn nộ sớm đã lên đến cực điểm hắn hiện tại chỉ còn chờ nước Hàn Thiên không lấy ra được một ngàn linh thạch liền có cớ cho người quan minh chính đại bắt giữ Hàn Thiên lúc đó,hành hạ thế nào là do hắn quyết định,ngay lúc này Phí Nhất Nam đã có thể mườn tượng ra cảnh đó rồi.

Thế nhưng hành động tiếp theo của Hàn Thiên chính là khiến Phí Nhất Nam như từ trên chín tầng trời bị quăng xuống vực thẳm vậy,chỉ thấy Hàn Thiên lật tay một cái,trên tay hắn đã xuất hiện một tấm thẻ bài màu bạc với hoa văng tháp cửu tầng được chạm nổi ở giữa.
Toàn trường đều chấn kinh trước tấm thẻ này của Hàn Thiên,Phí Nhất Nam thì t mặt mũi tựa như bị ngâm trong nước đá lạnh, cắt không còn một tia huyết sắc nào,hắn không dám tin nói.
-thẻ thành viên tạm thời cấp bạch ngân của Vạn bảo lầu,Hàn Thiên ngươi làm sao mà có được nó,không đúng là ngươi đã lấy nó của ai?,kẻ thảo dân hèn mọn như ngươi làm sao có được tấm thẻ bạch ngân này kia chứ?
Muôn vàn cảm giác sợ hãi lẫn không dám tin ngập tràn trong lòng Phí Nhất Nam,đến chết hắn cũng không tin Hàn Thiên vậy mà có hơn một vạn linh thạch đầu tư vào Vạn bảo lầu,tấm thẻ bạch ngân đó hắn chỉ mới thấy qua một lần trong tay của cha hắn phí đại hùng,Hàn Thiên vậy mà cũng có được tấm thẻ này,chuyện không thể tin nổi này làm Phí Nhất Nam như chôn chân tại chổ.
Hàn Thiên nhìn thấy biểu hiện này của Phí Nhất Nam liền thầm cười lạnh một trận,ban sáng khi dẫn hai người tiểu y sư đến vạn bảo lầu mua đồ,Hàn Thiên đã bí mật giấu hai người họ đem toàn bộ số linh thạch mà hắn còn lại sau khi mua đồ đi thống kê lại một lượt,không ngờ tổng số linh thạch trong Huyền Thiên Giới của hắn lên đến hơn một vạn bảy nghìn viên,sau khi trừ đi tất cả chi phí mua sắm Hàn Thiên hắn còn đến gần một vạn ba ngàn năm trăm linh thạch,Hàn Thiên quyết định đầu tư hết một vạn linh thạch vào Vạn bảo lầu để được cấp thẻ thành viên tạm thời cấp bạch ngân,như vậy một năm sau hắn sẽ tự nhiên có thêm một ngàn linh thạch nữa.
Thẻ bạch ngân này đồng thời cũng chính là một tấm tinh tạp,Hàn Thiên còn khoảng ba ngàn năm trăm linh thạch liền lưu lại ở trong đây để tiện sữ dụng,hiện tại số linh thạch này đem đi ném chết Phí Nhất Nam hắn còn được chứ nói gì đến chuyện tranh giành bảo khí,thấy Phí Nhất Nam bộ dáng khó tin như thế Hàn Thiên liền nói.
-thiếu thành chủ hẵn nhiên là người rõ ràng nhất,thẻ thành viên tạm thời của Vạn Bảo lầu chính là một loại tinh tạp vô cùng đặc biệt ,chỉ có đấu khí của chủ nhân tinh tạp mới có thể mở được tài khoản bên trong,người khác động vào cũng vô ích,chủ nhân tinh tạp chỉ cần đến vạn bảo lầu xin cấp lại tấm thẻ khác thì tấm thẻ cũ liền không còn chút giá trị gì nữa,bây giờ ta sẽ thanh toán cho Bá Thúc một ngàn linh thạch như vậy đủ chứng minh tấm thẻ bạch ngân này là của ta ngay tức thì.
Dứt lời Hàn Thiên liền nhờ Đức Bá đưa tinh tạp của ông ta ra,Hàn Thiên đưa tấm thẻ bạch ngân của hắn chạm vào tinh tạp của Đức Bá,linh quan Hàn Thiên chợt động ,hai tấm thẻ liền thoáng phát sáng,sau đó trên mặt tinh tạp của Đức Bá liền hiện lên dòng chữ cộng một ngàn linh thạch,như vậy rõ ràng Hàn Thiên đã vừa đưa cho Đức Bá một ngàn linh thạch từ thẻ bạch ngân của hắn,toàn bộ quá trình người ở đây đều thấy cả,Phí Nhất Nam gương mặt đờ đẫn như người mất hồn,đến lúc này hắn vẫn chưa tin được Hàn Thiên vậy mà có thể nhiều tài bảo đến thế,lúc này toàn trường đều là những ánh mắt hả hê nhìn hắn,nổi nhục ngày đó ở Hồng Yến gia thoáng cái đã tái hiện,Phí Nhất Nam dường như phát điên,hắn thét lên.
-ngươi nói dối,tất cả các ngươi đang hợp sức lừa ta,tên thảo dân hèn mọn như ngươi làm sao có thể có nhiều tiền như vậy ,ngươi đang gạt ta,ta không phục,Trương Qua Lý Trung các ngươi mau hợp sức bắt tên lừa gạt này đưa đến vạn Bảo Lầu điều tra đi.
Phí Nhất Nam vừa ra lệnh ,hắn liền cùng Trương Qua và Lý Trung nhanh chóng động thủ,hôm nay Hàn Thiên có dẫn theo tiểu kim long,Phí Nhất Nam đã một lần nếm trải sự lợi hại của con rồng này liền không dám khinh xuất,bọn chúng mỗi người đều sử ra võ kỹ sở trường vây công Hàn Thiên trong sự ngỡ ngàng của tất cả thợ rèn lẫn khách mua ở đây,Phí Nhất Nam không ngờ thẹn quá hóa giận,không thắng được Hàn Thiên liền động thủ bắt hắn lại,với xú danh của Phí Nhất Nam chỉ sợ là hắn không bắt Hàn Thiên đến Vạn bảo lầu như đã nói mà là bắt về phủ thành chủ để tra tấn hành hạ rồi.

Mọi người đều đang ngỡ ngàng trước hành động này của Phí Nhất Nam,Đức Bá liền thảng thốt cất tiếng.
-tên khốn Phí Nhất Nam ngươi định làm càn ở chi nhánh công hội thợ rèn chúng ta à?.
.
Đức Bá là một thợ rèn giỏi nhưng thực lực bất quá mới chỉ là võ sĩ sơ tầng còn kém xa đám Trương Qua,vậy nên ông có ra tay cũng vô ích,Hàn Thiên mắt thấy Trương Qua và Lý Trung đang công đến định sẽ động thủ ngăn lại nào ngờ một tiếng gầm khác đầy uy nghiêm không biết từ đâu đã vọng tới.
-hai tên hạ nhân các ngươi nếu không dừng lại ngay tức khắc,ngày hôm nay liền sẽ là ngày chết của các ngươi.
Tiếng gầm mang theo uy áp cực kỳ kinh khủng,người phát ra tiếng gầm cảnh cáo này nhất định là một cao thủ võ sư,hơn nữa đẳng cấp của người này còn phải cực kỳ cao có thể đã đạt đến võ sư cao tầng rồi,người thủ hộ cho chi nhánh công hội thợ rèn này không ngờ thực lực còn cao hơn cả thành chủ Phí Đại Hùng một bậc,vạn năm nay thiên an thành đổi chủ không biết bao nhiêu lần mà chi nhánh của công hội thợ rèn lẫn vạn bảo lầu đều vẫn còn sừng sửng tồn tại đều là có nguyên do của nó cả,có thực lực ẩn tàng mạnh như thế bảo hộ cho dù phủ thành chủ muốn chèn ép họ cũng chỉ có thể làm trong mơ mà thôi,một khi đã vào những nơi như thế này,liền phải làm theo quy tắc của họ kể cả đầu sỏ của một tòa thành cũng không ngoại lệ.
Đám thợ rèn ở tầng hai vừa nghe thấy tiếng gầm liền đã hôi vang một trận nồng nhiệt.
-là Bính đại hộ pháp hiển uy đấy,nơi này có ngài bảo hộ liền sẽ không bao giờ có chuện bạo loạn xảy ra.
Phí Nhất Nam biết mình đã vọng động,nơi lớn như chi nhánh công hội thợ rèn này dù là cha hắn tới cũng phải hành xử lễ phép,hắn vừa rồi quả thực đã quá sơ xuất,cường giả kia lúc nãy dù có ra tay giết hắn thì cha hắn cũng chẳng thể làm gì được,thế lực lớn mang tầm vóc như công hội thợ rèn của Đại Ninh đế quốc cho dù là một chi nhánh cũng không thể bị xâm phạm tôn nghiêm,ngươi có thể làm gì bên ngoài mặc ngươi,dám làm càng ở nơi của ta vậy thì ngươi tới số rồi,ý tứ đã quá rõ ràng ,lần này Phí Nhất Nam chỉ sợ phải chịu nhục thêm một lần nữa rồi.
Phí Nhất Nam thu thế lại trước bộ dáng đắc ý của Hàn Thiên,lại một lần nữa hắn thất bại trong tay Hàn Thiên,nổi căm hận cùng chua xót trong lòng Phí Nhất Nam ngày càng dày hơn,hắn chưa bao giờ bị ức chế như thế này,mọi đối thủ của hắn trước giờ đều không thể tồn tại lâu,Hàn Thiên liên tiếp hạ nhục hắn mà hắn lại không làm được gì,nó hệt như việc một tên hài tử đòi gì liền được nấy bây giờ chẳng ai cho nó điều nó muốn nữa,còn Hàn Thiên lúc này lại đang nhỡn nhơ đắc thắng trước mặt hắn ,nhìn hắn với ánh mắt đầy thương hại cùng châm chọc,mà Phí Nhất Nam hắn lại chẳng thể làm gì,nổi khó chịu day dứt này khiến Phí Nhất Nam như phát điên,hắn trong phút chốc không kìm nén nổi nữa đã bất chấp tất cả lao đến tấn công Hàn Thiên như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy,chết cũng được chỉ cần giết được Hàn Thiên giá nào hắn cũng trả.
Trước thế công như kẻ điên kia của Phí Nhất Nam,Hàn Thiên không mảy may bận tâm,kẻ này đã mất trí rồi,không cần hắn ra tay tự khắc sẽ có người khác làm,quả nhiên chỉ nghe được từ nơi nào đó phát ra một giọng nói cực kỳ khinh thị “ đúng là tên không biết sống chết” liền sau đó một luồn kình phong chẳng biết từ đâu đánh ra đã thổi bay Phí Nhất Nam nhẹ nhàng hệt như thổi một cái lá cây.
Phí nhất nam ngã ra đất ,khắp người ê ẩm một trận nhưng may mắn vị cường giả kia đã lưu thủ nên hắn vẫn chưa bị thương,hắn đứng dậy nhưng tâm tính đã không còn nóng nảy như trước nữa,Phí Nhất Nam hiện tại dường như đã có biến chuyển trong tâm lý ánh mắt hắn đã thâm trầm hơn trông thấy,nó không phải kiểu thâm trầm như hổ báo cao cao tại thượng của ngày trước nữa mà biến thành nét thâm trầm tựa như độc xà,thêm vài tầng ẩn nhẫn và băng lãnh,Hàn Thiên trước ánh mắt này của Phí Nhất Nam không ngờ cũng chột dạ một chút,ánh mắt đó của Phí Nhất Nam không làm hắn sợ hãi chút nào,nhưng không hiểu sao độ trọng thị về tên đáng ghét này ở trong lòng Hàn Thiên lại nặng thêm nhiều lần,có lẽ sâu trong Phí Nhất Nam hắn đã khác với hắn ngày xưa rồi,lúc này có vẻ như hắn đã lột xác hoàn toàn trở thành một con độc xà thực thụ chứ không còn là con hổ con mượn oai nữa,điều này làm Hàn Thiên lo lắng hơn không ít,có lẽ đả kích lần này đối với hắn là quá lớn làm cho tâm lý hắn cũng đã có tiến triển không nhỏ.

Phí Nhất Nam ở phía kia không ngờ liền làm ra một hành động khiến cho người ta vô cùng bất ngờ,hắn vòng tay cung kính nói.
-vừa rồi đa ta tạ tiền bối đã nương tay,là ta sơ xuất ngông cuồng ,mong ngài đại nhân đại lượng không tính toán,bấy giờ ta sẽ trả tiền hai món bảo khí mà ta đã đặt với quý công hội rồi liền đi ngay.
Nói đoạn Phí Nhất Nam liền chậm rãi đi đến nơi làm việc của Đức Bá,tay chầm chầm lấy tinh tạp trong người ra,ánh mắt hắn hoàn toàn không nhìn về phía Hàn Thiên dường như Hàn Thiên và hắn như hai người xa lạ vậy,Hàn Thiên cũng hơi hồ nghi về hành động này của Phí Nhất Nam,bất quá từ lúc hắn thanh toán xong đến lúc ra về đều không có chuyện gì đặc biệt xảy ra cả,Hàn Thiên hơi suy nghĩ một chút rồi cũng thôi không tính tới chuyện này nữa,sau này cẩn thận hơn một chút là được.
nghĩ đoạn hắn cũng phòng tay cung kính nói.
-đa tạ tiền bối đã giúp đỡ tại hạ.
Trong hư không lại có tiếng đáp lời.
-người trẻ tuồi ngươi rất ưu tú,trong Thiên An thành này quả thực không có người trẻ nào có thiên phú hơn ngươi,bất quá ngươi sau này hành sự cũng nên cẩn trọng một chút,phủ thành chủ không phải là một thế lực dễ dây vào đâu.
Hàn Thiên cung kính vái một vái coi như cảm tạ lời nhắc thiện ý của vị cường giả ẩn tàng kia,hắn lại quay sang Đức Bá nói.
-được rồi bây giờ cũng không còn người làm phiền,ở đây có nơi nào an tĩnh không? Vãn bối muốn bàn với Bá Thúc một số chuyện làm ăn nhỏ.
Đức Bá khuôn mặt rạng rỡ không thôi,Hàn Thiên vừa rồi lộ ra thẻ bạch ngân liền nói lên việc làm ăn kia mà hắn nói quả thực không tầm thường,làm thợ rèn cũng không phải đơn giản liền có được những mối to thế này,suy nghĩ một lát Đức Bá liền dẫn Hàn Thiên đến cuối sảnh tầng hai ,nơi đó có một cái cầu thang nhỏ khác bắt lên tầng cuối của công hội,nơi có phòng làm việc của hội trưởng như hắn.
Hàn Thiên cùng Đức Bá lên lầu ba nơi đó có một dảy hành lang nhỏ xếp được năm phòng liền kề,toàn bộ tầng ba này không gian có vẻ khá rộng rãi nhưng mà cũng chỉ có mấy phòng ốc đơn giản như thế này,những chổ trống khác đều được dùng làm kho để chứa các vật phẩm thường dùng như than đá hay phụ liệu rèn đúc gì đó,Hàn Thiên được Đức Bá dẫn vào căn phòng đầu tiên.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.