Vạn kiến đã đánh trống thu binh, Phía đại ninh định xuất quân truy sát, nhưng hai vạn hoạt tử nhân còn lại, cùng bảy ngàn binh vạn kiến và hai ngàn quân đại ninh, bị ma khí từ tử mẫu thạch ảnh hưởng, phút chốc liền như những âm binh bất tán, vây lấy truy quân của đại ninh không tha.
Trần Lãng, Tư Mã Thiên, cùng đám tàn quân vạn kiến nhân cơ hội đó cũng đã nhanh chóng rút lui, trước khi rời đi, Trần Lãng vẫn không quên ném lại cho Hàn Thiên một ánh mắt đầy âm hiễm cay độc, cùng lời ngoan thoại.
-lần này coi như ngươi thắng, nhưng hãy cứ đợi đấy, tất cả chỉ vừa mới bắt đầu!.
Hàn Thiên ánh mắt lạnh tanh, không chút xáo động nhìn Trần Lãng nói.
-ta ở đây chờ ngươi, cứ đợi đấy, rồi có một ngày ta cũng lấy được mạng ngươi!.
Đâu đó trên một tầng mây cách chiến trường mười dặm, Đông Phương Thái Ngọc bình thản ngồi trên mạn động đình hào thưởng trà, nhìn thế cục phía dưới, nàng ta bất cong môi nói.
-trận chiến kết thúc rồi, đúng là nam nhân tương lai của ta, ngay cả ra chiến trường cũng có phong thái uy phong hấp dẫn đến vậy, dù cùng chiến tuyến với Trần Lãng, nhưng quả thực hắn thua trận này, ta cũng không lấy làm đáng tiếc mấy.
-mong là tương lai các ngươi sẽ càng có thêm nhiều cuộc đối đầu thú vị hơn, haizz…gió lớn sắp nổi lên rồi, ở trên đại thiên giới này, kẻ nào cũng không thoát nổi.
Phía dưới chiến trường, sau khi tàn quân vạn kiến rút đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/1897664/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.