Cả khán đài hàng vạn người quan khán như muốn nổ tung sau lời nói của Hàn Thiên, đấy là một sự kiêu ngạo, một sự khiêu khích trắng trợn đối với tất cả các ứng viên tranh hoàng vị khác.
Nếu là ai đó nói câu này, hẵn sẽ có kẻ lăn lê cười bò đến chết, nhưng lời này từ miệng Hàn Thiên nói ra, một kẻ chỉ dùng một chưởng liền đánh văng Liễu Tung thực lực võ tông trung tầng rơi xuống đài.
Sức mạnh ấy, bá khí ấy, thừa sức đưa ra phát ngôn như vậy, kết quả dù không ai có biểu hiện giống ai, nhưng chấn động thì chắc chắn phải có.
Hàn Thiên vừa nói dứt câu, ở trên khán đài, Túc Chi đã không nhịn được trực tiếp ngự khí bay xuống chổ hắn, vừa đến nơi, nàng đã không ngại ánh nhìn của chúng nhân, trực tiếp ôm chầm lấy Hàn Thiên, ngay cả Nhược Mộng theo sau cũng chỉ có thể bất lực đứng nhìn, sau khi cảm thấy Hàn Thiên dường như vẫn chẳng có thay đổi gì, Túc Chi mới nhẹ giọng nói.
-mấy ngày qua huynh đã đi đâu vậy, làm mọi người ở nhà lo lắng phát khiếp, may thay hôm nay huynh về kịp, nếu không ta và Nhược Mộng tỷ tỷ phải nhận thay điều tiếng cho huynh rồi.
-huynh không tưởng tượng được, hai hộ vệ đáng ghét của tam hoàng tử đã chỉ trích huynh thậm tệ cỡ nào đâu, nhưng bây giờ thì tốt rồi, ban nãy thấy huynh thắng dễ như vậy, bọn họ đến miệng cũng không ngậm lại được.
Hàn Thiên khẽ xoa đầu Túc Chi, sau đó hướng Nhược Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/1897630/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.