Bên ngoài tam nguyên trận, Yến Tàng Dương cùng hai bào đệ đang buồn bực vô cùng, đã hơn mười ngày kể từ khi Yến gia bảo bị náo loạn bởi hai tên tặc nhân bí ẩn.
Yến gia bảo ở đô lương chính là một cự đầu có tiếng, mấy trăm năm qua, từ lúc Yến Tàng Dương đảm nhiệm chức bảo chủ, Yến gia bảo chưa từng bị khiêu khích trắng trợn đến mức này.
Buồn phiền ở chỗ, Yến Tàng Dương cùng hai bào đệ của lão đã bao vây được tặc nhân kia, thế nhưng mãi mà chẳng thể bắt được chúng, chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng ẩn núp ở một phía dương dương tự đắc.
Ngồi trong một gian nhà gỗ được dựng tạm, Yến Tàng Dương sốt sắn truyền âm hỏi Yến Nhị Thử.
-đã có tin tức gì từ Lục Vân chưa?.
ở một gian nhà gỗ khác, cách chổ Yến Tàng Dương ở tầm hai dặm, Yến Nhị Thử lo lắng đáp.
-chẳng ngờ phụ thân chúng ta lại tuần du xa đến như vậy, sáng nay vừa có phi điểu truyền tin về, Lục Vân trưởng lão đã rời khỏi địa phận đông bộ châu, đến thần châu rồi, vậy mà vẫn chẳng thể tìm thấy tung tích của phụ thân chúng ta.
-thần châu xo với đông bộ châu hay bất kỳ khu vực nào khác, đều rộng lớn hơn từ hai đến ba lần, Lục Vân muốn sớm tìm được phụ thân chúng ta về đây, e là không dễ.
Giọng Yến Tàng Dương có phần không vui đáp.
-tiếp tục vây khốn, ta không tin Yến gia bảo chúng ta không đối phó được hai tên tặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/1897623/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.