Chuyện Hàn Thiên lo lắng rốt cuộc cũng xảy ra, Lục Ly cùng đám không tặc kia rốt cuộc vẫn là đánh chủ ý lên người Đông Phương Thái Ngọc.
Trong thoáng chốc, Hàn Thiên đã nghĩ qua về việc bản thân thực sự có nên giao ma nữ này cho đối thủ, còn bản thân vô sự rời đi hay không?, nếu Đông Phương Thái Ngọc rơi vào tay đám không tặc này, Hàn Thiên hắn sẽ ít được không ít phiền muộn.
Nhưng nghĩ kỹ lại thì ma nữ này chỉ cần không trở về đúng hẹn, mấy lão cự đầu trong xuân nguyệt lâu kiểu gì chả xuất động tìm kiếm, một cái sơn phong trại nho nhỏ, còn chả đủ để đám cường giả kia làm món khai vị, lúc đó Đông Phương Thái Ngọc thoát nạn rồi, người không may vẫn là Hàn Thiên hắn.
Nhưng đó dù gì cũng chỉ là suy nghĩ thoáng qua, Hàn Thiên hắn tuy không hiểu phong tình thật, nhưng để tuyệt thế vưu vật như Đông Phương Thái Ngọc rơi vào tay đám tặc tử bần tiện kia, thế thì thật may mắn cho chúng quá, hôm nay đám người này đã không biết điều như vậy, hắn cũng không ngại dạy dỗ chúng một chút.
Khẽ quay người lại, Hàn Thiên nhanh chóng lấy ra một tấm thiết bài quăng cho Lục Ly.
Tên kia liền nhanh chóng đón lấy, cảm thấy thiết bài kia khí thế cổ lão, cực kỳ trầm trọng, trên thân khắc họa tiết song long uốn lượn, ở giữa chạm vàng ba chữ “thần võ minh” cực lớn, bên phải đề thiếu toàn quyền trưởng lão, bên trái có một viên tinh hồng bảo thạch khảm chặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/1897605/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.