Hàn Thiên vừa vào trong tiểu đình, Lâm Như liền tỏ nét câu dẫn nói.
-Hàn đệ đệ càng ngày càng tuấn tú kinh nhân, không thể vào cùng học viện với đệ, quả thực khiến tỷ tỷ tiếc đứt ruột đứt gan đi.
Lâm Như này bao năm rồi mà tính tình vẫn không thay đổi, cứ thích buôn lời chọc ghẹo nam nhân như vậy, bất quá bụng dạ nàng rất tốt, tình tính cũng không tùy tiện phóng đãng thực sự, có vẻ như nhiều năm chung đụng, nàng đã dành tình cảm cho đồng bạn lâu năm là Trương Lang, mấy lời chọc ghẹo Hàn Thiên, hẵn chỉ là lời lúc cao hứng nhất thời, không phản ánh được ý nghĩ thật của Lâm Như.
Bất quá ở đây lại có người để ý thực, Lâm Như vừa dứt lời, một bóng ảnh linh động diễm lệ, đã nhanh chóng ôm lấy tay trái của Hàn Thiên, giọng có chút ỷ lại cùng đánh giấu lãnh thổ nói.
-Lâm Như tỷ đã có ước hẹn trăm năm với Trương Lang ca ca, lại vẫn còn chưa từ bỏ được Hàn đại ca của muội, tỷ tỷ nói mấy lời như vậy trước mặt Trương Lang ca ca, không sợ huynh ấy buồn sao?.
Lâm Như nhìn kỹ lại liền phát hiện, người vừa nói dung mạo cùng khí chất có phần quen thuộc, dù đã thay đổi rất nhiều, nhưng Lâm Như vẫn nhận ra, đấy chính là cô bé Túc Chi, người ngày xưa chỉ cao ngang eo nàng, lúc nào cũng dính lấy Hàn Thiên.
Chẳng ngờ nhiều năm không gặp, nữ hài ngày nào đã vươn mình trở thành một đóa hoa diễm lệ, da trắng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/1897599/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.