Khoảnh rừng trống nơi Nhược Mộng lưu trú đang phải đón chào hai vị khách không mời, Hàn Thiên vừa nãy còn định đến chổ Lưu Mộ thông tri bọn họ đi tìm kiếm nhất kiến cùng Vương Trụ.
Chẳng ngờ hắn mới thay xong một bộ y phục sạch sẽ, thân chủ đã đến tìm rồi, bên ngoài lúc này chính là nhất kiến cùng Vương Trụ hai người, bọn họ không biết là hữu ý, hay chỉ tình cờ tìm đến đây, chỉ biết là ngay lúc này, bọn họ dường như có chuyện muốn nói với Hàn Thiên hắn.
Hàn Thiên vừa ra ngoài liền phát giác đám nhất kiến đã chờ sẵn ở đó, Nhược Mộng với ánh mắt cảnh giác cũng đang nhìn họ chăm chú.
Hàn Thiên thoáng quan sát cữ chỉ của nhất kiến cùng Vương Trụ, thấy hai người này dáng điệu tự nhiên, hơn nữa thái độ còn khá gần gũi, không giống với lẽ thường, nội tâm thoáng chấn động, Hàn Thiên liền áng chừng giữa hai người này đã có chuyện gì xảy ra rồi.
Hơn hai ngày không gặp, khí tức của Vương Trụ đã bình ổn trở lại, có vẻ như việc không còn bị Trần Lãng truy sát, đã giúp Vương Trụ hắn có thêm thời gian khôi phục, chỉ là gã biết rõ bản thân khó chống lại Hàn Thiên, tại sao còn đến đây tìm???, chẳng lẽ Vương Trụ này còn chưa phục kết quả kia???.
Hàn Thiên hắn còn chưa kịp nói gì, nhất kiến đã dùng giọng thành khẫn mở lời.
-hôm ấy chúng ta lý ra không nên trốn tránh Hàn Thiên ngươi, ngươi vì cứu chúng ta mà dấn thân vào chốn nguy hiễm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-ky/1897587/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.