-"LÂM VŨ PHONG ANH CẢ GAN ĐEM TÔI SO SÁNH VỚI TRẺ CON. IQ ANH CAO MÀ SAO KHÔNG CHỊU ĐỘNG NÃO GÌ VẬY HẢ? HẢ? HẢ?"-nó thực đã tức giận và hét lên làm bệnh nhân phòng bệnh cạnh đang uống nước giật mình vỡ ly và ho sặc sụaCòn người làm cho nó tức giận đây thì đang nhắm chặt mắt hai tay bịt chặt lỗ tai lại mà cảm thán
-"Tôi....tôi.....không..... không.....có ý đó"-hắn lắp bắp thật rồi
-"Anh còn nói. Rõ như ban ngày mà nói không có hả"-biết mình hơi lớn tiếng nó nhỏ giọng nghiến răng ken két nói
-"Vì cô đã không nói tôi biết phải mua sách nào cơ mà"-hắn nói cũng khó chịu xen chút bực
-"Vậy......Sao anh không thử nghĩ chủ tịch một tập đoàn lớn thì đọc sách gì??"-vẫn chưa hạ hỏa
-"Tôi không biết"-hắn nói giọng tỉnh bơ
-"Ba anh đọc gì vào buổi sáng??"-nó hỏi mắt như sắc như dao
-"Báo"-rất tự tin
-"Sao còn hỏi??"-nó thực muốn điên với hắn
-"Tôi nghĩ tiểu thư như cô thì không thích đọc báo"-hắn nói thản nhiên
-"Vậy sách về kinh doanh kinh tế sao không mua??"-nó nói
-"Không thích"-hắn lại trả lời giọng bỡn cợt
-"MAU BIẾN ĐI"-nó hét và
"RẦM"
Hắn biến luôn sau khi tiếng nói oanh vàng của nó vang lên
"Cạch"
-"Thưa Hàn tiểu thư, chúng tôi đến kiểm tra sức khỏe lại cho người"-bác sĩ đảm nhiệm việc khám sức khỏe cho nó mở cửa bước vào nói
Nó không nói gì chỉ gật đầu và dẹp đống sách của hắn lên bàn cùng với bưu phẩm và nằm xuống giường. Sau khi khám tổng quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thien-bang-co-gai-lanh-lung/2640537/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.