Lưu Sấm trầm mặc một lát, nhịn không được nói: - Nếu như vậy, Nguyên Đồ tiên sinh sao không mạnh tay quét sạch một lượt những kẻ có ý đồ xấu?
Ý tứ của hắn hết sức rõ ràng, với tình hình của Nghiệp Thành rối loạn như thế này, nên mạnh tay quyết định mới phải. Viên Thượng vẫn còn, dù y bị nhốt ở Lê Dương nhưng chỉ cần y còn sống thì sẽ không có vấn đề gì quá lớn. Nhân cơ hội này, diệt trừ những kẻ hai lòng chưa quyết, làm như vậy có lẽ sẽ nguyên khí đại thương, nhưng ít ra có thể khiến cho thế cục ổn định lại. Rồi sau đó cứu Viên Thượng ra thì có thể dễ dàng xử lí mọi phiền toái. Với tình hình trước mắt thì đây là biện pháp xử lí tốt nhất. Có lẽ sẽ kịch liệt một hồi, nhưng xét toàn thể thì lại rất có lợi cho Viên Thượng Quan trọng nhất là kết quả khi làm như vậy có thể giúp Viên Thượng nắm chắc toàn bộ lực lượng có trong tay.
Phùng Kỷ tuy rằng tâm tư thâm trầm nhưng năng lực cũng không tầm thường.
Lưu Sấm không tin là y không nghĩ ra biện pháp này
Phùng Kỷ thở dài: - Ta sao có thể không nghĩ ra cách này? Nhưng hoàng thúc lại không biết tình hình bên này, bên trong Nghiệp Thành các thế lực đan xen nhau rắc rối phức tạp. Ví như Hoa Ngạn, ta đã sớm có ý diệt trừ, như vậy có thể chặt đứt một cánh tay của Đại công tử, lại có thể khiến cho bọn đạo chích thất kinh, tránh để kẻ khác lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197388/quyen-1-chuong-399-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.