Sầm Bích này chính là Sầm Bích mà năm đó từ Lâm Truy theo Lưu Sấm đi Bắc Hải. Y vốn là cấp dưới của Viên Đàm nhưng không được Viêm Đàm trọng dụng, vì thế đã tìm đến Lưu Sấm nương tựa. Chỉ có điều sau này Lưu Sấm vứt bỏ cơ nghiệp Bắc Hải, lúc đi Liêu Đông, Sầm Bích cũng không bằng lòng đi cùng.
Cũng may là đao ngựa của y thuần thục, võ công cũng không phải tầm thường.
Lưu Sấm giới thiệu y cho Lưu Bình Bình Nguyên, lại được Lưu Bình tiến cử cho Viên Thiệu.
Chỉ không ngờ là lại gặp nhau ở Nghiệp Thành, Lưu Sấm cũng cảm thấy rất vui, hắn vội vàng xuống ngựa đỡ Sầm Bích.
Sầm Bích cười khổ thi lễ lại với Lưu Sấm nói: - Từ biệt nhau ở Bắc Hải, Bích rất nhớ Hoàng thúc nên đặc biệt đến thăm.
Trong lời nói có kèm theo sự hối hận.
Nhìn dáng vẻ của y Lưu Sấm biết cuộc sống của y cũng không được tốt.
Cũng khó trách, y vốn là thuộc hạ của Viên Đàm, sau đó lại đi cùng Lưu Sấm cho dù là được Lưu Bình dẫn dắt thì e rằng cũng khó mà được Viên Thiệu trọng dụng.
Mùa đông, năm Kiến An thứ tư, Lưu Bình chết vì bệnh.
Không có sự chiếu cố của Lưu Bình, địa vị của Sầm Bích cũng theo đó mà suy giảm.
Còn nay y làm tướng canh giữ cổng Nghiệp Thành, thì ra vừa rồi cũng là y mở cổng thành cho Lưu Sấm xuất thành
Hiện tại Sầm Bích vô cùng hối hận. Nhớ lúc đầu y ở Bắc Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197375/quyen-1-chuong-393-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.