Ngày hôm ấy, tinh thần Viên Thiệu có phần khôi phục, định ra khỏi giường bệnh đi ra ngoài một chút.
Viên Thượng đang bề bộn chính sự bốn phía, cho nên không ở bên cạnh Viên Thiệu. Viên Thiệu liền gọi lên Viên Triều Niên cùng đến hoa viên tản bộ.
- Triều Niên, ta mấy ngày nay vẫn nghĩ mãi mà không hiểu được, vì sao huynh đệ Tân Bình lại phản ta?
Tâm tình của Viên Thiệu cũng khá hơn phần nào.
Y ngồi trong lâu nghỉ mát, đột nhiên hỏi Triều Niên.
Viên Triều Niên ngẩn ra, cười khổ nói: - Chuyện này, tiểu nhân sao có thể biết được?
- Tính tình của Trọng Trị người này, ta hiểu rất rõ.
Y tuy nói là vẫn luôn phò tá Hiên Tư, nhưng đối với ta cũng luôn là trung thành và tận tâm. Nếu không phải đã xảy ra chuyện gì đả kích đến y, y nhất định sẽ không mưu phản.
Đúng rồi, khi trước ta cùng với Tào Tháo giao chiến, trong nhà đã xảy ra chuyện gì?
Viên Triều Niên lộ ra bộ dáng suy tư, một lúc lâu đột nhiên vỗ tay một cái: - Chủ công nói như vậy, thuộc hạ lại nhớ ra một chuyện.
- Hả?
- Trước khi chủ công cùng Tào tặc quyết chiến, Lã Bố đóng quân ở thành Thụ Hàng, lệnh cho quân Hán tiến vào chiếm giữ quận Ngũ Nguyên.
Lúc ấy Cao tướng quân lo lắng không ngăn cản nổi công kích của quân Hán, cho nên phái người đến cầu viện Tam công tử… Tam công tử khi ấy liền hạ lệnh cho Tiêu Xúc dẫn tám nghìn quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197356/quyen-1-chuong-383-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.