Hô Trù Tuyền giận quá mà cười, chỉ vào Lưu Báo, sau một lúc lâu không nói ra lời.
Với đứa cháu này, Hô Trù Tuyền đã hết lòng quan tâm giúp đỡ. Từ khi gã kế vị tới nay, Lưu Báo đầu tiên là không chịu đóng quân tại Sa Lăng, cũng là đất mà trước đây Tả Hiền Vương đã từng cai quản, rồi sau đó còn mang theo bộ hạ, chiếm lấy Sóc Phương, cướp lấy Hà Sáo, khiến Hô Trù Tuyền phải xấu hổ.
Hoàng Hà chín khúc, duy nhất có lợi chỉ một bộ.
Sau khi Lưu Báo cướp đi Hà Sáo, thì ngày càng trở nên hống hách, thậm chí còn liên kết với bọn bên ngoài. Có câu bầu trời không thể có hai mặt trời, người không thể có hai chủ. Đại Thiền Vu của Nam Hung Nô là Hô Trù Tuyền, nhưng do sự hiện hữu của Lưu Báo, khiến uy tìn của gã bị giảm sút. Điều này có thể không tính, nhưng Lưu Báo lại chiêu binh mua ngựa ở Hà Sáo, thực lực ngày càng hùng mạnh, khiến Hô Trù Tuyền cảm thấy bị uy hiếp. Nhưng mặc kệ là thế nào, Lưu Báo là con của huynh trưởng gã, Hô Trù Tuyền cho dù có không vui, cũng không nên dùng sức mạnh với y.
Nhưng hiện giờ…
Hô Trù Tuyền hít một hơi sâu, lạnh lùng nói: - Lưu Báo, ngươi nói ta muốn hại ngươi, vậy ta hỏi ngươi, thư này có phải là từ ngươi mà ra không?
- Không phải!
Lưu Báo không chút do dự phủ nhận.
Nhưng Hô Trù Tuyền lại nói: - Vậy chữ trên đó rõ ràng là bút tích của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197345/quyen-1-chuong-380-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.