Chân Tín tay cầm đao thép, tiến từng bước một.
- Nhị công tử, những năm gần đây Chân gia ta dốc sức giúp ngươi, nào biết được ngươi càng bức bách chúng ta như thế, làm hại chúng ta không thể không xa xứ.
Ngươi chớ có trách ta, phải chỉ trách ngươi quá mức tham lam.
- Tín cậu, ngươi không nên giết ta, ta là tỷ phu ngươi.
- Tỷ phu? Chân Tín cười lạnh nói: - Khi ngươi buộc chúng ta giao ra năm mươi triệu tiền lương, có từng nghĩ tới quan hệ với Chân gia ta không?
Đã vậy rồi, đã cầm rất nhiều tiền lương rồi, hôm nay liền dùng đầu chó của ngươi hoàn lại, coi như là rải một đại lộ cho Chân gia ta.
Vừa nói chuyện, Chân Tín vừa giơ tay chém xuống, liền cắt lấy thủ cấp của Viên Hi.
Trong ánh lửa cả người y là máu, một tay nhấc đầu của Viên Hi, một tay cầm đao thép dính máu chảy đầm đìa, quát gia tướng Viên gia từ ngõ hẻm lao tới: - Viên thị đang vong, Hán thất đang hưng... Nay Chân gia ta là Ứng Thiên mệnh chém giết Viên Hi, các ngươi thông minh liền vứt bỏ khí giới đầu hàng, nếu không giết không cần hỏi.
- Nhị công tử!
Khi những gia tướng Viên thị đó thấy rõ cái đầu người trong tay Chân Tín, còn có tử thi không đầu trên mặt đất kia thì đều bối rối!
Bọn họ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt lộ vẻ tuyệt vọng.
Giây lát, chỉ thấy một gã Viên tướng vứt binh khí trên mặt đất: - Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197318/quyen-1-chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.