Nếu Lưu Sấm biết rằng Điền Thích giải thích như vậy, nói không chừng lập tức hô to oan uổng!
Đúng vậy, Chân Mật đích thật là xinh đẹp, vẻ đẹp của Lạc Thần, là vẻ đẹp không gì sánh được... Nhưng Lưu Sấm có thể thề với trời, hắn đối với Lạc Thần cũng không có cái loại ý tưởng này. Ít nhất ở trước mắt mà nói, hắn còn không có tinh lực nảy sinh ý nghĩ gì không an phận đối với Chân Mật.
Tuy nhiên, giải thích này của Điền Thích đối với Chân gia mà nói lại là một đáp án thoả đáng nhất.
Nếu không phải Lưu hoàng thúc có ý đối với Chân Mật, sao lại phái người bắt nàng đi?
Nếu không phải Lưu hoàng thúc thích Chân Mật, sao hắn lại có thể nguyện ý ra tay, đến trợ giúp Chân gia?
Không có ủng hộ của Lưu Sấm, cái gọi là đệ nhất cường hào U Châu chính là hoa trong nước, trăng trong kính. Như vậy, cũng lập tức giải thích rõ ràng hết thảy. Tất nhiên là sau khi Lưu hoàng thúc bắt Chân Mật đi, bị tư sắc của Chân Mật hấp dẫn, cho nên mới có thể phái Điền Thích tới, du thuyết Chân gia quy thuận.
Ừ, nhất định là như vậy!
Cũng chỉ có thể như thế này...
Mặc kệ Lưu Sấm có nguyện ý hay không, Chân lão phu nhân liền cho là như vậy.
Lời nói hùng hồn gì cũng đều là giả dối, chỉ có buộc chặt lợi ích của mọi người vào với nhau, mới là chân thật nhất.
Lão phu nhân cũng không lập tức trả lời Điền Thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197315/quyen-1-chuong-365-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.