Thị trấn Lâm Du, hậu trạch Lưu phủ.
Hai con gấu ngựa choai choai đang cùng lăn lộn chung một chỗ trên cỏ.
- Đại Hắc, cố lên!
Triệu Diễm, Lã Lam Tuân Đán, ba nàng thì trợ uy cho Đại Hắc còn Mi Hoán, Gia Cát Linh và Tào Hiến ở bên kia thì hò hét cổ vũ cho Tiểu Hắc.
Mười ngày trước, Tào Hiến đã đổ bộ đến Thạch Cữu Đà, vào Liêu Tây. Lúc đầu, họ định bổ bộ ở Đạp Thị, không ngờ trên biển lại gặp quân hải quân Cam Ninh.
- Hoàng thúc đã dụng binh Liêu Tây, có lẽ trong thời gian ngắn sẽ không vềLiêu Đông. Tử Dương tiên sinh, chi bằng đổ bộ Liêu Tây sau đó đi thẳng đến Lâm Du...Tin là chưa đến nửa tháng, Hoàng thúc sẽ cướp được Liêu Tây và gặp lại tiên sinh ở Lâm Du.
Lúc Lưu Diệp nghe thấy tin này chợt chấn động.
Hoàng thúc này thật can đảm mưu lược. Chân trước vừa mới liên hiệp với Tư Không, sau lưng đã xuất binh đánh Liêu Tây? Chỉ là làm như vậy có hơi gấp gáp quá không? Liêu Đông vừa mới chấm dứt chiến tranh, cả Liêu Đông đều đang nằm trong giai đoạn nghỉ ngơi lấy lại sức. Lúc này mạo muội khai chiến Liêu Tây... Phải biết rằng, mặc dù Liêu Tây dân số thưa thớt nhưng có hơn mười vạn vạn người Ô Hoàn sống ở đó, cũng không dễ chút nào. Nửa tháng phá được Liêu Tây thì hơi khó! Cho dù mấy chục vạnngười Ô Hoàn kia cứ đứng cho ngươi giết thì cũng không phải tạm thời mà giải quyết được.Lưu Diệp không quá tin tưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197280/quyen-1-chuong-339-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.