- Có chút tài mọn mà dám mang ta ra bêu xấu sao?
Ngồi ngay ngắn ở phía sau Lưu Sấm là hai người một nam, một nữ.
Một người tuổi khoảng sáu mươi, mặc áo xám. Người kia là một cô gái đang cầm bầu rượu trong tay.
Nhìn qua thì sẽ tưởng rằng ông lão và cô gái kia chỉ là người hầu. Nhưng trong nháy mắt ba gã kiếm cơ kia tiến đến trước mặt Lưu Sấm thì cô gái kia liền ném thật mạnh bầu rượu ra ngoài. Còn ông lão kia thì rút bảo kiếm ra nhưng không thấy ông ta đứng dậy. Bóng người chợt hiện lóe lên đến trước mặt Lưu Sấm. Bảo kiếm trong tay tứ phun ra rồi nuốt vào nhưng lại phát ra ba đường kiếm quang... Trong phòng khách phát ra những tiếng kêu thảm thiết, ba kiếm cơ kia trong chốc lát đã ngã trên vũng máu. Mi tâm của mỗi người có một vết máu, máu tươi phun ra tung tóe.
- Quyền Nhi, bảo vệ Hoàng thúc.
Ông lão kia quát lên một tiếng rồi múa kiếm.
Nhìn có vẻ ông ta đã già nua nhưng kiếm Cự Khuyết kia lại giống như Truy Hồn Thiếp.
Mỗi một bước đi ra là một gã kiếm cơ ngã trong vũng máu. Ông ta không hề thương hoa tiếc ngọc, ra tay nhìn có vẻ không mạnh nhưng lại tàn nhẫn vô cùng.
Cùng lúc đó, hai gã hộ vệ cầm thương vào thẳng đại sảnh.
Hai người cầm trong tay một cây thương dài ra tay cũng tàn nhẫn vô cùng...
- Quyền nương tử, xin hãy cứu vương tử Bạt Kì và Đới Cố tiên sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197265/quyen-1-chuong-330-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.