Gió tuyết ở Liêu Đông đã ngừng lại.
Với việc Tương Bình bị công chiếm, quận Liêu Đông đột nhiên trở nên cực kỳ bình tĩnh.
Công Tôn Khang không lập tức phát động phản công mà án binh bất động ở tây An Bình. Một cỗ mạch nước ngầm đang bắt đầu khởi động trong lòng Liêu Đông.... Gần như tất cả mọi người đều biết, sự bình tĩnh này tất nhiên không thể duy trì quá dài. Công Tôn Khang nhất định sẽ không ngồi xem Lưu Sấm chiếm lĩnh Liêu Đông mà đương nhiên sẽ có hành động tương ứng.
Kỳ thật, có thể đoán được hành động của Công Tôn Khang đơn giản chính là liên lạc hai nước Cao Cú Lệ và Phù Dư để liên thủ giáp công.Việc này cũng khiến cho các huyện của Liêu Đông không lập tức đưa ra phản ứng mà cùng đợi hành động kế tiếp của Công Tôn Khang.
Nhưng Thuần Vu Quỳnh lại cảm thấy cực kỳ tức giận.
Y cảm thấy tâm tư thuần khiết của mình đã bị Lưu Sấm lừa gạt.
Nếu ngươi muốn đi Liêu Đông, tội gì phải náo loạn động tĩnh lớn như vậy ở Liêu Tây, còn suýt nữa khiến toàn bộ U Châu đều bị cuốn vào trong đó?
Nhưng y lại không làm gì được.
Công Tôn Độ bị bắt, Tương Bình thất thủ, thực sự là quá mức đột nhiên, khiến Thuần Vu Quỳnh không hề có cơ hội phản ứng.Đến khi y nhận được tin tức thì một nửa binh lực của Lưu Sấm đã tiến vào Liêu Đông. Mà lúc này, Tô Phó Diên và Lâu Ban của núi Y Vu Lư lại dứt khoát nhảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197233/quyen-1-chuong-315-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.