- Khi nào được?
Tiết Văn thốt ra.
Lưu Sấm nói:
- Ngươi muốn báo thù, chẳng những ta không ngăn cản ngươi, hơn nữa sẽ giúp đỡ cho ngươi. Nhưng, trước hết, ta cho ngươi một tháng, phải nghỉ ngơi điều dưỡng cơ thể cho ta … Nếu như thân thể của ngươi không tốt, đừng mong tham dự việc này. Ta nói ngươi có hiểu không?
Tiết Văn hít sâu một hơi, gật mạnh đầu.
- Công tử yên tâm, Tiết Văn hiểu.
- Lui xuống đi, chờ ta thông báo.
- Vâng!
Người này, nếu có chút hy vọng, tinh thần lập tức sẽ phát sinh biến hóa. Tiết Văn lúc này, cả người tiều tụy, hơn nữa nhìn cực kỳ sa sút. Nhưng hiện tại biết được có hi vọng báo thù, tinh thần của Tiết Văn lập tức khởi sắc, kích động rời khỏi …
- Biểu huynh, thật sự muốn hắn tham gia sao?
Sau khi Tiết Văn đi, Tư Mã Ý không kìm nổi mở miệng hỏi.
Lưu Sấm gật đầu, nhìn Tư Mã Ý đột nhiên cười nói:
- Trọng Đạt, nghe nói lần này đệ ở thành Cô Trúc, đã tìm được một trợ thủ rất tốt?
Tư Mã Ý cũng cười:
- Đúng vậy, người này tên là Cát Phổ, gia thế cũng rất trong sạch. Nếu như lấy năng lực mà nói, hắn cũng không có gì xuất chúng. Nhưng trọng yếu là, hắn rất kiên nhẫn, cũng cực kỳ cẩn thận. Lần này tôi có thể tra ra manh mối, ít nhiều có sự hỗ trợ của Cát Phổ. Nếu không phải Cát Phổ theo giúp tôi không ngủ không nghỉ tìm đọc các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197225/quyen-1-chuong-311-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.