- Báo!
Thám báo chạy một mạch tới nha đường.
Y phong trần mệt mỏi, thở hồng hộc. Vừa vào nha đường, thám báo liền quỳ một chân xuống, la lớn:
- Khởi bẩm Chủ Công, núi Lâu Tử đại thắng.
Lưu Sấm dừng nói chuyện với Bộ Chất:
- Núi Lâu Tử đại thắng?
- Đêm qua Ôn Hầu dẫn toàn bộ binh lực ở sông Lục Cổ đánh lén đại doanh của Ô Hoàn ở núi Lâu Tử, dành được đại thắng. Giờ Ôn Hầu đang hạ trại ở phía tây núi Lâu Tử. Đạp Đốn phải lui về phía đông núi Lâu Tử, dùng sông Tiểu Lăng để ổn định trận tuyến.
Bình thường, nếu có tin chiến thắng như vậy, Lưu Sấm sẽ cảm thấy phấn chấn.
Nhưng hiện tại, khi nghe thấy tin núi Lâu Tử đại thắng, Lưu Sấm không những không cảm thấy hưng phấn, mà lại sinh ra cảm giác chua xót. Hắn nhìn về phía Bộ Chất, cũng thấy Bộ Chất cười khổ. Tốc độ của Lã Bố thực sự là quá nhanh. Có thể nói là đã đạt tới mức Nhanh như gió trong thuật điều khiển kỵ binh. Lưu Sấm vừa mới phái Triệu Vân tới, truyền đạt tâm ý của hắn với Lã Bố. Không ngờ Lã Bố đã giành được toàn thắng ở núi Lâu Tử rồi.
Vấn đề ở chỗ, xảy ra việc hải tặc tập kích, đã khiến thế cục ở Liêu Tây trở nên phức tạp. Còn chưa diệt được đám hải tặc kia, Lã Bố đại thắng, không chỉ khiến cho binh lực của Lưu Sấm càng hư không, mà áp lực phải chịu càng trở nên lớn hơn. Thử nghĩ, lưu dân đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197218/quyen-1-chuong-308-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.