Bến tàu Thạch Cữu Đà bị hủy, khiến cho Liêu Tây lòng người hoang mang. Mới giải quyết xong chuyện của Ô Hoàn, lại toát ra một đám hải tặc. Hơn nữa tạo thành ảnh hưởng còn hơn xa Ban Hạ đánh lén sông Lục Cổ. Rất nhiều lưu dân đi theo Lưu Sấm tới Liêu Tây, bắt đầu sinh ra hoài nghi. Bọn họ không biết, lúc trước quyết định đi theo Lưu Sấm từ Thanh Châu tới Liêu Tây liệu có phải là quyết định chính xác.
Tuy Lưu Sấm đã lệnh cho Trịnh Nhân, Hoàng Trân tiến hành trấn an lưu dân ở thành Cô Trúc. Nhưng tất cả mọi người đều biết, đây chỉ là trấn an tạm thời, không thể lâu dài được. Nếu đám hải tặc thần bí kia còn chưa bị diệt trừ, chỉ sợ tất cả mọi người đều không thể yên tâm. Dân chúng nghĩ như vậy, Lưu Sấm nghĩ như vậy, ngay cả mưu sĩ tướng lĩnh dưới trướng Lưu Sấm cũng nghĩ như vậyThạch Cữu Đà bị tập kích, không thể nghi ngờ là một cú tát mạnh vào mặt rất nhiều người.
Ngụy Việt đóng ở thành Cô Trúc, Trịnh Nhân phụ trách chính sự ở thành Cô Trúc, cùng với rất nhiều người đều cảm thấy nóng mặt. Trời vừa sáng, Tư Mã Ý liền dẫn theo Trương Liêu, Lý Luân từ Lâm Du chạy tới thành Cô Trúc. Thậm chí y còn chưa kịp nghỉ ngơi ở thành Cô Trúc, liền đi thẳng tới bến tàu Thạch Cữu Đà.
Lúc này, bến tàu Thạch Cữu Đà là một mảnh hỗn độnTuy Trịnh Nhân đã sai người thu thập thi thể. Nhưng trên mặt đất vẫn còn lưu lại vết máu. Ánh mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197216/quyen-1-chuong-307-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.