Lưu Sấm đang ngủ thì có người gọi dậy. Mở mắt nhìn, thì thấy ngoài trời vẫn còn tối. Hắn ngồi dậy, nghi hoặc nhìn Mi Hoán đang mặc xiêm y.
- Hoán Hoán, có chuyện gì vậy?
- Vừa rồi Tiểu Ma Cô tới bẩm báo, thành Cô Trúc có quân vụ khẩn cấp, cần huynh lập tức tới thương nghị.
Lưu Sấm khẽ giật mình, rời khỏi giường.
Mi Hoán cầm áo choàng khoác lên người hắn, thấp giọng nói:
- Nghe qua có vẻ như xảy ra chuyện lớn gì đó. Nếu không sẽ không quấy rầy muộn như vậy. Nước rửa mặt đã chuẩn bị xong, huynh rửa mặt đi.
Lưu Sấm vội vàng lau qua mặt. Mi Hoán giúp hắn mặc xong quần áo, hắn liền vội vàng đi ra phòng ngủ. Đi tới nha đường tiền viện, thì thấy bên trong nha đường đèn đuốc sáng trưngLưu Sấm vừa đi vào, thì gặp Tiết Văn tiến lên quỳ gối trước mặt mình.
- Hoàng thúc, mong ngài báo thù cho cha ta.
- Nguyên Đại, ngươi làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?
Lưu Sấm chân tay luống cuống, vươn tay dìu Tiết Văn đứng lên, nghi hoặc nhìn những người khác. Bộ Chất, Lã Đại, Tư Mã Ý đều tới. Sắc mặt người nào cũng ngưng trọng.
Thấy Lưu Sấm đã có mặt, Trần Cung nói:
- Hoàng thúc, vừa nhận được tin tức, trước giờ Hợi, bến tàu Thạch Cữu Đà bị hải tặc tập kích, Tiết Giáo úy…
Lưu Sấm giật mình, hỏi:
- Tiết Giáo úy làm sao?
- Tiết Giáo úy vì ngăn cản hải tặc, bị hải tặc làm hại. Lúc tướng quân Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197214/quyen-1-chuong-306-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.