Thuần Vu Quỳnh nghe những lời Viên Hi nói cũng có lý nên khẽ gật đầu.
Hiển Dịch cũng là người có mưu trí. Đáng tiếc xuất thân gã không tốt, chẳng những xuất thân là con vợ lẽ, trong khi đó phía nhà mẹ ruột cũng không có người có thể ủng hộ, nên khá khó khăn. Cho dù Viên Hi diệt được Lưu Sấm, nắm U Châu trong tay, gã vẫn như trước không thể nào so sánh được với Viên Đàm, Viên Thượng, khó thành đại sự.
Đáng tiếc, thật đáng tiếc......
Thuần Vu Quỳnh đối với Viên Hi cũng không có ác cảm gì, thậm chí còn đánh giá khá cao đối với Nhị công tử này. Nhưng với thân phận của gã, gã không thể nào quật khởi được. Trên có Viên Đàm là trưởng tử, dưới có Viên Thượng được Viên Thiệu khá sủng ái, Viên Thiệu nào có tinh thần để ý đến người con trai này chứ? Tuy nhiên như vậy cũng tốt, gã có thể khiêm tốn mà ở lại U Châu. Tuy không làm nên được đại sự như cũng có thể hưởng được vinh hoa phú quý, không cần phải tranh đấu như Viên Đàm, Viên Thượng.
Đúng lúc này bên ngoài tiếng bước chân truyền đến. Một thanh niên hơn hai mươi tuổi bước nhanh vào khom người nói:
- Nhị công tử, Liêu Tây có tin báo về.
- Sao?
- Hôm trước binh lính Ban Hạ Ô Hoàn xuất ra sông Lục Cổ đã tập kích cướp doanh địa Bắc Hải. Nghe nói, Ban Hạ Ô Hoàn thu hoạch khá phong phú, doanh địa Bắc Hải tổn thất khá nghiêm trọng...Hiện giờ di dân Liêu Tây vô cùng bàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197192/quyen-1-chuong-294-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.