Đào viên? Kết nghĩa?
Nếu không phải Mã Siêu nhắc tới, Lưu Sấm suýt nữa đã quên mất cảnh sắc trước mắt.
Phải biết rằng trong lịch sử thật, không có cách nói kết nghĩa đào viên, đây chẳng qua là một cách gọi trong Tam Quốc diễn nghĩa mà thôi.
Lưu Sấm đột nhiên ý thức được, có lẽ hắn có thể ở trong lịch sử chân thực bổ sung được điểm thiếu sót này. Cũng là kết nghĩa đào viên, đáng tiếc lại chỉ có hai người. Nhưng cho dù chỉ có hai người thì sao chứ? Nếu có thể lưu danh sử sách, vẫn là một đoạn giai thoại.
Kết nghĩa đào viên...
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Mã Siêu, đã thấy Mã Siêu có vẻ căng thẳng.
Cũng khó trách, Mã Siêu hiện nay còn chưa có tiếng tăm gì, lại mang danh con vợ kế chẳng được hoan nghênh, trong mình lại mang một nửa huyết thống người Khương. Mà Lưu Sấm tuy rằng lớn lên nơi xó chợ, sinh ra từ bụi cỏ nhưng lại là hậu nhân đích thực của danh môn, hiện nay đã là chư hầu một phương, hoàng thúc Đại Hán.
Mã Siêu có chút hối hận, cảm thấy mình có chút lỗ mãng. Nhưng trong lòng còn mơ hồ có chút chờ đợi, hy vọng Lưu Sấm có thể đáp ứng.
Lưu Sấm đứng dậy hướng về ngoài đình hô lớn:
- Nguyên Phục, lập tức cho người vào đình chuẩn bị hương án, chuẩn bị tam sinh tế phẩm.
Hắn tiến đến kéo tay Mã Siêu nói:
- Lời của Mạnh Khởi cũng chính là ý tứ của ta... huynh đệ chúng ta hôm nay liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197150/quyen-1-chuong-272-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.