Dịch quan vốn đã chuẩn bị lui ra, không ngờ Lưu Sấm lại đột nhiên hỏi đến. Y đầu tiên là ngẩn ra, chợt khom người nói:
- Tiểu nhân họ Đỗ tên Kỳ, là người Kinh Triệu.
Đỗ Kỳ?
Một cái tên nghe rất xa lạ.
- Xem khí khái của ngươi, dường như là người đọc sách, tại sao lại ở đây làm một dịch quan nhỏ nhoi?
- Chuyện này…
Trên mặt Đỗ Kỳ lộ ra vẻ xấu hổ, cúi đầu không biết trả lời thế nào.
Lưu Sấm thấy y không muốn mở miệng, cũng không có ép hỏi:
- Như vậy đi, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ làm việc bên cạnh ta, không biết ngươi có bằng lòng hay không?
Đỗ Kỳ nghe vậy, liền vội vàng khom lưng đồng ý. Lưu Sấm cười cười, liền cất bước đi vào trong phòng. Nhưng đi vài bước, hắn đột nhiên lại dừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía bóng lưng của Đỗ Kỳ, trên mặt hiện ra một nét cổ quái.
- Công tử, chẳng lẽ người này có điểm cổ quái?
Hạ Hầu Lan vội vàng tiến lên, thấp giọng hỏi
Lưu Sấm khoát tay áo:
- Hành Nhược, đi hỏi thăm một chút, người này sao nhìn không quen mặt chút nào?
Hạ Hầu Lan vội vàng nghe lệnh rời đi, Lưu Sấm thì về thẳng phòng.
Đỗ Kỳ... Hắn cảm giác đối với cái tên này có chút ấn tượng. Tuy nhiên hắn có ấn tượng với cái tên Đỗ Kỳ này phần nhiều vì một người khác. Sau khi Tây Tấn lập quốc, Thục quốc đã tan rã, chỉ còn Ngô quốc an phận ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197122/quyen-1-chuong-256-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.