Lưu Hiệp và Phục Thọ nghe xong, không khỏi liên tục gật đầu. Đúng thế, Lưu Sấm một mình phấn đấu ở bên ngoài, thực quá vất vả.
- Bệ hạ đem hy vọng đều ký thác cho mình Lưu hoàng thúc, nhưng người có nghĩ tới, nếu Lưu hoàng thúc thất bại, ai có thể ủng hộ, giúp đỡ bệ hạ?
Phục Thọ đột nhiên nói:
- Muội muội, nhưng Đổng Xa Kỵ có trù tính gì?
- Hôm qua thần thiếp nghe nói mẹ bệnh nặng nên có về nhà thăm. Phụ thân nhân cơ hội nói với thần thiếp: Lực lượng tông thất quá yếu. Kinh Châu Lưu Biểu, Ích Châu Lưu Chương đều có tên trong tôn thất nhưng không nghĩ đến báo hiếu quốc gia. Lưu hoàng thúc dù trung với bệ hạ, nhưng lại quật khởi quá muộn, thực lực không đủ, tuy có mạnh nhất thời nhưng khó duy trì. Trong thiên hạ có thêm nhiều người trong tôn thất như Lưu hoàng thúc không phải có thể thịnh vượng sao?
Hán Đế và Phục Thọ nghe xong, liên tục gật đầu.
- Đổng quốc trượng nói quá đúng.
- Muội muội cũng biết hiện nay trong tôn thất, có thể phó thác trọng trách cho ai không?
Ánh mắt hoàng đế sáng lên, nhìn về Đổng quý nhân. Đổng quý nhân lắp bắp, do dự một hồi mới thấp giọng nói:
- Phụ thân có nhắc tới một người nhưng người này…Bệ hạ có còn nhớ, Lưu Bị Lưu Huyền Đức ngày trước từng vu cáo hãm hại Lưu hoàng thúc là “Bối chủ gia nô” không? Người này là hậu duệ của Trung Sơn Tĩnh Vương, lần trước bị bệ hạ đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197117/quyen-1-chuong-253-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.