Sắc trời đã muộn. Thị trấn Hoài Âm cũng đã khôi phục lại sự bình yên. Nhưng dưới sự bình yên đó lại đang có dòng nước ngầm cuồn cuộn chảy, tin rằng trong tối hôm nay có rất nhiều người không thể đi vào giấc ngủ được.
Sự giao phong ngắn ngủi giữa Lưu Sấm và Tào Tháo dưới thành Hoài Âm cũng được nhiều người nhìn thấy, có người tức giận, có người hoan hỉ cũng có người như trút được gánh nặng.
- Huyền Đức Công, theo như ta thấy tên Sấm tặc đó không việc gì phải nghĩ tới.
Trần Đăng gắp miếng cá sống mỏng chấm nước chấm cho vào trong miệng rồi từ từ nhai, sau đó uống một ngụm rượu Bạch Bồ đặc sản của Quảng Lăng, sau khi nhắm mắt hồi tưởng lại sự mỹ vị của miếng cá sống đó hòa quyện với rượu cũ thở ra miệng khí thừa đầy mặt là mãn nguyện.
Trần Đăng thích ăn đồ sông tươi lại càng thích ăn sống. Đem thịt cá cắt thành từng lát miếng dạng mỏng thêm cùng với rượu cũ thật có vị khác biệt.
Tuy nhiên, Lưu Bị đối với thứ đó lại không thích thú lắm. Y vốn người U Châu thích ăn các loại thịt chứ không thích đồ tôm cá tươi. Cho nên mỗi lần ở cùng với Trần Đăng, y tuy rằng chuẩn bị một phần đồ tôm cá tươi cùng rượu ngon nhưng tuyệt đối không bao giờ ăn cả.
- Nguyên Long, vì đâu mà lại nói như vậy?
- Người này không hiểu được đạo lý cong ngay mà chỉ biết nhất nhất cứng nhắc. Giống như hôm nay tại bên ngoài thành Hoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197112/quyen-1-chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.