Hai người Lưu Sấm và Trần Cung sóng vai đi ra huyện nha, đi thẳng tới ngoài thành Cao Bưu.
- Công Đài, ngươi nói xem, vì sao cữu phụ đại nhân của ta lại tới đây? Đứng trên đường cái ngoài thành nghênh đón, Lưu Sấm không nhịn nổi hỏi. Về vị cữu phụ mà hắn chưa từng gặp mặt này, tâm tình của Lưu Sấm có chút phức tạp.
Lúc trước hắn quay về quê cũ ở Dĩnh Xuyên, từng nhờ Lưu Dũng liên lạc với Chung Diêu. Nhưng ngay cả mặt chưa được gặp. Nếu lúc ấy Lưu Dũng có thể nhìn thấy Chung Diêu, nói không chừng tình hình bây giờ đã khác. Đương nhiên, Lưu Sấm cũng không có khả năng như bây giờ, trở thành chư hầu một phương. Khả năng lớn còn đang bị vây khốn ở quận Dĩnh Xuyên.
Về sau, Lưu Sấm mới biết, cũng không phải là Chung Diêu cố ý tránh né. Lúc ấy Tào Tháo vừa mới nghênh phụng thiên tử, dời đô về huyện Hứa, đúng là lúc nên lập uy.
Làm một vị lão thần Hán thất, Chung Diêu cũng biết mục đích rời đô của Tào Tháo. Ông ta không muốn vì vậy mà trở thành bia ngắm cho Tào Tháo. Tuy rằng Tào Tháo chưa chắc sẽ tìm ông ta để phiền toái, nhưng từ theo tình hình lúc đó, các lão thần liên quan tới Hán thất, đều có thể bị Tào Tháo thu thập.
Trên thực tế, về sau Dương Bưu còn không phải bị Tào Tháo thu thập, giờ phải đóng cửa ẩn cư, không hỏi thế sự đó sao? Cho nên lúc ấy Chung Diêu đóng cửa từ chối tiếp khách, cũng không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197105/quyen-1-chuong-246-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.