Hai ngày trôi qua, trên mặt sông Hoài Thủy nổi lềnh bềnh là thi thể, máu tươi đã nhuộm đỏ cả mặt sông.
Lưu Sấm lớn tiếng hô quát, một tay cầm giáp kiếm, một tay cầm kiếm Cự Khuyết, suất lĩnh một đội nhân mã đánh lui đám quân Tào đã qua được sông Hoài Thủy. Sau đó hắn sai người đốt tòa cầu nổi. Cuối cùng mới khiến cho quân Tào tạm thời dừng lại.
Đặt mông ngồi xuống bãi sông, Lưu Sấm thở hổn hển, không nhịn nổi mở miệng mắng to:
- Tào Tháo điên cuồng công kích như vậy, chẳng lẽ muốn liều mạng với ta sao?
Qua hơn nửa tháng nữa thôi, thượng du sông Hoài Thủy sẽ bị cạn nước. Đến lúc đó, nước sông Hoài Thủy thấp xuống, là thời điểm công kích tốt nhấtLưu Sấm không tin Tào Tháo không rõ đạo lý này. Cho dù Tào Tháo không rõ, chẳng lẽ đám tướng lĩnh, mưu sĩ dưới trướng y đều là ngồi không, cũng không hiểu đạo lý này? Nhưng Tào Tháo cố tình không làm như vậy. Mà giống như nổi điên tấn công. Hiển nhiên không hợp với lẽ thường. Lưu Sấm loáng thoáng đoán được việc này có biến cố, nhưng lại không có cách nào khác.
Nếu trong tay hắn có nhiều binh mã hơn một ítNói không chừng càng có thể tạo áp lực cho Tào Tháo. Nhưng hiện tại Quận Quảng Lăng dù sao cũng không phải là Bắc Hải quốc.
Ở đây, Lưu Sấm không có uy vọng như cha con Trần Đăng. Muốn trưng binh phi thường khó khăn. Cho dù cưỡng bức trưng dân phu, cũng sẽ bị sự cản trở mạnh mẽ của quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197103/quyen-1-chuong-245-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.