Bóng đêm thâm trầm.
Xa xa trong đại doanh của quân Tào, những ngọn đèn dầu sáng rực rỡ như bầu trời đầy sao.
Trương Liêu thần sắc mỏi mệt đứng ở trên đồi, đưa mắt nhìn xa xa.
Chỗ đồi Bồ Cô này, chỉ sợ có mấy vạn quân Tào …Thoạt nhìn Tào Tháo quyết định muốn giữ Quân Hầu lại, đợi tới hừng đông là một phen khổ chiến.
Trong lòng y chợt dâng lên một tia hối hận. Hoàng thúc đã sớm nhắc nhở, ba tên Hầu Thành, Tống Hiến và Ngụy Tục không thể trọng dụng. Vậy mà mình lại không tin, cảm thấy hành vi của Lưu hoàng thúc không đàng hoàng, còn có tư tâm trong đó…Nhưng hiện tại xem ra, Lưu hoàng thúc là một lòng muốn giúp đỡ Quân Hầu thoát hiểm.
Nghĩ tới đây, Trương Liêu lộ vẻ xấu hổ, sát ý trong mắt càng là nồng đậm.
- Văn Viễn!
Phía sau truyền tới tiếng của Trần Cung, Trương Liêu vội vàng xoay người:
- Tiên sinh, Quân Hầu đã tỉnh rồi à?
Trần Cung nhẹ nhàng lắc đầu:
- Chưa tỉnh…Tên của Ngụy Tục có bôi thuốc độc, dù độc tính đã được khống chế, nhưng không có cách nào trừ tận gốc.
- Tiếc rằng Ngô tiên sinh không có ở nơi này, bằng không đã có thể cứu Quân Hầu tỉnh lại.
- Ngô tiên sinh?
Hai mắt Trần Cung bỗng sáng ngời, ngay lập tức trở nên ảm đạm.
Y biết Ngô tiên sinh mà Trương Liêu nói là ai. Ngô Phổ…đệ tử của Hoa Đà. Chỉ là hiện giờ Ngô Phổ đi theo Lưu Sấm, đang ở huyện thành Hoài Âm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197094/quyen-1-chuong-241-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.