- Tướng quân, nơi này có cửa ra.
Người hầu cận lớn tiếng kêu lên, Thành Liêm nghe thế nhanh nhẹn tiến về phía đó. Phía sau tòa nhà có một cửa nhỏ nhưng trên cửa lại có một ống khóa lớn, mở một hồi lâu nhưng vẫn chưa được, lúc này Thành Liêm đâu còn thời gian do dự, y cầm trường mâu chém về phía cửa, chỉ nghe bồng một tiếng, cửa gỗ chia năm xẻ bảy, cửa mở bung ra, Thành Liêm nhanh chóng lách mình mở cửa ra, đã thấy bên ngoài có một con đường nhỏ, một đầu thông với đường hẻm nhỏ còn một đầu nối dài ra ngoài đường lớn.
Thành Liêm nhìn rõ tình huống liền nhanh chóng chạy theo con ngõ nhỏ. Mắt thấy sẽ lao ra khỏi con ngõ nhỏ, lại nghe một trận đồng la vang lên, một đội quân tốt ngăn cửa nhỏ lại, Hạ Hầu Lan trong tay cầm thương lớn chỉa thẳng về phía Thành Liêm quát:
- Nghịch tặc, chết đến nơi rồi còn định phản kháng sao?
Nói xong, thương lớn hạ xuống, trong phút chốc cung tiến phóng ùa về phía y, nhắm người trong hẻm nhỏ mà bắn.
Trường mâu trong tay Thành Liêm ra sức ngăn cản. Không gian hẻm này khá nhỏ, nên dù Thành Liêm có sử dụng Trường mâu cũng không có biện phát ngăn cản mũi tên như bay phóng tới. Chỉ trong thời gian ngắn, toàn thân Thành Liêm bị cắm đầy mũi tên, ngã người nằm trong vũng máu, những binh sĩ đi theo y không ai được toàn mạng.
Hạ Hầu Lan không còn thấy ai chạy ra, trên gương mặt tuấn mỹ của y lộ nụ cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197091/quyen-1-chuong-240-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.