- Việc này nói tới rất dài dòng.
Trần Cung dẫn Lưu Sấm và Trương Liêu đi vào Vương Thành, tự sẽ có người tới thu thập tàn cục. Ở trên đường tới Vương Thành, Trần Cung đem tin tức y lấy được, đầu đuôi gốc ngọn nói cho hai người Lưu Sấm.
- Không ngờ Vương Mô kia lại là người của Trần Khuê... Đêm qua Trần Khuê một mình cưỡi ngựa tới Bành thành, nói hàng Vương Mô. Mà nay Tào Tháo đã tiến vào chiếm giữ Bành thành, ít ngày nữa sẽ xuất binh tới Hạ Bì. Quân hầu đang vì chuyện này mà cảm thấy lo âu, cho nên phái ta tới tìm Hoàng thúc và Văn Viễn thảo luận.
Lưu Sấm nói:
- Còn thảo luận gì nữa, ý kiến của ta hôm qua đã nói rõ, không biết cha vợ thảo luận như thế nào?
- Việc này...
Trần Cung lộ ra một chút vẻ khó xử, sau một lúc lâu mới nói:
- Đề nghị của Hoàng thúc rất tốt, tuy nhiên vứt bỏ Hạ Bì mà đi Quảng Lăng, dù sao không phải một việc nhỏ. Hôm qua Quân hầu và mọi người thảo luận, rất nhiều người đều không tán thành. Cho nên, Quân hầu cũng vì thế mà do dự, cuối cùng không có thương lượng ra kết quả. Tuy nhiên, mới vừa rồi ta nghe ý tứ của Quân hầu, dường như là cố ý muốn bỏ thành, cho nên mới muốn cùng hai vị thảo luận.
Vừa nói chuyện, Trần Cung liếc mắt nhìn Lưu Sấm một cái.
Lưu Sấm lại cười nói:
- Ngươi chớ có hỏi ta, tối hôm qua vốn ta vẫn không có đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197083/quyen-1-chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.