Cam Ninh ngẩn ra, do dự thật lâu sau nói:
- Lời Hoàng thúc nói, chẳng lẽ là...
- Đúng vậy.
Lưu Sấm nghiêm mặt nói:
- Ta đã sai người đến dò đường, hiện giờ coi như là có chút thành tựu. Nhưng trước mắt mà nói, thời cơ chưa thành thục... Một khi thời cơ chín muồi, ta đem đại quy mô dời đến phía bắc, lại không biết Hưng Bá có nguyện giúp ta giúp một tay?
Những lời này có thể nói là thành thật với nhau. Lưu Sấm chẳng khác gì là đang quy hoạch tương lai của hắn đầu đuôi gốc ngọn nói với Cam Ninh, cũng khiến Cam Ninh vô cùng cảm kích. Chỉ có điều trong lòng của y vẫn còn có chút nghi hoặc, không kìm nổi hỏi:
- Nhưng như vậy, chẳng phải là rời xa Trung Nguyên đó sao?
- Hưng Bá, ngươi thấy thế cục Trung Nguyên sẽ diễn biến thành cái bộ dáng gì?
- Điều này...
- Ha hả, ta có thể nói cho ngươi biết, nhiều nhất hai ba năm, Trung Nguyên tất có đại chiến. Giữa Viên, Tào nhất định sẽ phát sinh một hồi chiến sự quy mô lớn, chúng ta ở lại Thanh Châu, bất kể là dựa vào hướng người nào, đến cuối cùng cũng khó thoát khỏi vận mệnh làm vật hi sinh. Hơn nữa trận đại chiến này, cũng không thể chấm dứt trong ngắn hạn. Cho nên ta mới phải lên phương Bắc, tránh đi trận đại chiến này, nghỉ ngơi lấy lại sức.
Tránh khoảng năm năm, ít thì ba năm, đợi thời cơ chín muồi, ta sẽ giết về Trung Nguyên. Kế hoạch này vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197068/quyen-1-chuong-222-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.