Lưu Biểu nghe ra chợt hiểu, vẻ mặt lộ nét khinh thường.
Y đương nhiên biết tên tuổi của Cẩm Phàm tặc kia, đồng thời cũng đã nhớ ra nhân vật là Cam Ninh rồi.
Cam Ninh, nguyên quán Kinh Châu Nam Dương, tổ tiên tạm trú tại huyện Lâm Gian Ba Quận, cùng với Nghiêm, Văn, Dương, Đỗ hợp thành năm gia tộc lớn tại Ba Quận.
Cam Ninh này có khí lực, là một hiệp khách, từng làm chức Kế Duyện, Bổ Thục Quận Thừa. Có điều Cam Ninh này không chịu trói được buộc, sau khi vứt bỏ chức quan đã tụ hợp một đám thiếu niên, du đãng khắp nơi. Bởi vì hoạt động trên bộ trưng bày xa kỵ, hoạt động trên biển thì liên kết thuyền nhẹ, đều khoác cẩm tú. Mỗi khi dừng lại thì dùng cẩm tú buộc trên thuyền, lúc rời đi thì vứt bỏ, cho nên người đời xưng là Cẩm Phàm tặc.
Người này ở Ba Quận cực kỳ ngang ngược kiêu ngạo, mơ hồ giằng co hơn mười năm … Sau loạn Hỗ Mạo, Cam Ninh thoát khỏi Ba Quận, trở về Kinh Châu. Bởi vì Lưu Biểu ghét những kẻ ngang ngược kiêu ngạo, không đáng chiêu mộ, nên trở về quê đọc sách.
Lưu Biểu vốn tưởng rằng Lưu Sấm muốn người nào, hóa ra là một lão tốt, một Cẩm Phàm tặc … Trong lòng y liền nảy sinh một tia khinh mạn.
- Nếu là hai người này vậy thì cứ tặng cho Lưu Sấm là được.
Khoái Lương đương nhiên sẽ không cự tuyệt, liên tục gật đầu tán thành. Chỉ cần có thể đổi được đứa con trở về, dù là Hoàng Trung hay Cam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197058/quyen-1-chuong-216-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.