Sau khi Tôn Quyền làm chủ Đông Ngô, từng nói với Chu Thái:
- Ấu Bình, khanh vì huynh đệ Cô chiến đấu như gấu hổ, không tiếc sinh mạng, bị thương hơn mười chỗ, da như khắc, ta cũng coi khanh như anh em, cho khanh nắm quyền binh mã được không? Khanh là công thần của Đông Ngô, ta và khanh cùng vinh nhục, vui buồn. Ấu Bình hãy đồng ý, đừng tự ti mình bần hàn.
Người như thế, một khi đã thần phục người khác rồi, cũng đừng mong chiêu dụ nữa. Cho nên Lưu Sấm căn bản không có suy nghĩ này, chỉ sau khi quan sát Chu Thái vài lần, cười nói:
- Đây chắc chắn là hổ thần ở Giang Biểu.
Tôn Quyền nghe vậy, trong lòng mừng rỡ. Y đang muốn giới thiệu võ tướng đang liên thủ với Trần Vũ đối địch, lại bị Lưu Sấm ngăn lại.
- Nhị công tử, để ta đoán thử xem. Ta từng nghe người ta nói, Ấu Bình có quan hệ vô cùng tốt với một người, từng nghe 'Tưởng không rời Chu, Chu không rời Tưởng', có lẽ là Thọ Xuân Tưởng Công Dịch?
Tưởng không rời Chu, Chu không rời Tưởng?
Tôn Quyền lộ ra vẻ ngạc nhiên, mà trên gương mặt của Chu Thái kia giống như khắc đá, hơi động một chút, kinh ngạc nhìn về phía Lưu Sấm.
- Tưởng Khâm bái kiến Lưu hoàng thúc.
Võ tướng kia nghe thấy lời nói của Lưu Sấm cũng cảm thấy kinh ngạc. Y chẳng qua cũng chỉ là một người bên cạnh Tôn Sách, bởi vì trước kia giống như Chu Thái, từng là đạo phỉ, cho nên luôn luôn khiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197054/quyen-1-chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.