Âm thanh đàn trúc vang lên kết hợp với ca múa. Viên Đàm tìm ca vũ kỹ đến ca múa không phải vì yêu thích nhạc dân gian mà chỉ thích nhìn dáng điệu thướt tha mượt mà của vũ cơ.
Nhưng Lưu Sấm chỉ là một người tầm thường. Kiếp trước hắn xem nhưng không thể nào hiểu được loại vũ đạo uốn qua uốn lại này, thậm chí hắn còn thấy vũ trường có vẻ hấp dẫn hơn. Nhìn đám người Tuân Kham xem mê mẩn, hắn cho dù không hiểu gì cũng phải cố chịu đựng tỏ thái độ đang thưởng thức.
Còn Viên Thượng càng không có lòng dạ nào thưởng thức ca múa, y căm tức nhìn Lưu Sấm không nói được lời nào. Hôm nay vốn định làm Lưu Sấm mất mặt nhưng lại không nghĩ mình bị Lưu Sấm châm chọc không nể mặt như thế. Hai mắt y giống như tóe lửa nhưng Lưu Sấm phớt lờ không thèm quan tâm, ngồi ở đó căn bản không thèm nhìn Viên Thượng lấy một lần.
Từ nhỏ Viên Thượng đã được vô số người tâng bốc nên cảm thấy bị mất thể diện, chính thế mới nhìn Lưu Sấm đầy thù hận... Có lẽ người ta không hiểu nguyên nhân vì sao Viên Thượng lại oán hận Lưu Sấm? Chuyện này nói đến phải nói đến mẹ vợ tương lai của Lưu Sấm, chính Trần phu nhân.
Trần phu nhân vẫn kỳ vọng con gái Tuân Đán có thể trở thành con dâu nhà quyền quý....Mặc dù Tuân thị cũng là con nhà quyền quý nhưng so với Viên thị thì thanh danh thấp hơn và cũng không được xem thuộc dòng họ quý tốc. Trần thị, Tuân thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197015/quyen-1-chuong-191-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.