Thái Sử Từ không ở lại Cao Mật quá lâu. Được mấy ngày thì y dẫn theo Tuân Khuông, lặng lẽ rời khỏi Cao Mật.
Sở dĩ Thái Sử Từ dẫn theo Tuân Khuông rời đi, là có nguyên nhân trong đó.
- Ca ca, hiện tại nhân tài dưới trướng của huynh càng ngày càng nhiều. Tuy nhiên, trừ Đại Dã thúc phụ và Văn Hướng ra, gần như không có một người nào có thể chỉ huy một phương. Cho dù là Từ đại ca, huynh ấy cũng chỉ có thể hiệp trợ mà thôi. Nếu truy cứu nguyên nhân, thì chính là do tâm phúc của huynh có uy tín quá thấp trong quân. Chủ nhược thì phó cường, tất có đại họa. Thừa dịp giờ đây thực lực của ca ca còn chưa tính là hùng mạnh, nên an bài thêm nhiều tâm phúc vào trong quân đội, để tăng manh quân quyền. Phương pháp này có thể nói là một lần vất vả, cả đời nhàn nhã.
Lưu Sấm nghe xong, không khỏi ngạc nhiên. Hắn cẩn thận suy nghĩ, lời của Gia Cát Lượng không phải là không có lý.
Đích thực, tâm phúc của hắn trong quân đội quá ít, nên tới lúc an bài thêm người vào đó. Sau khi thảo luận chi tiết với Gia Cát Lượng, ngày hôm sau Lưu Sấm liền hạ lệnh, điều động Hứa Chử tới chỗ Cao Thuận, phụ trách giúp đỡ Cao Thuận luyện binh. Lưu Sấm muốn Cao Thuận luyện ra một đội quân tinh nhuệ. Mà đội quân tinh nhuệ này phải được nắm chắc trong tay hắn.
Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Hứa Chử là một mãng phu. Nhưng trên thực tế, người này cũng là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197007/quyen-1-chuong-187-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.