- À, việc này cũng không có gì bí mật cả.
Từ khi Tào Tư Không phụng đón thiên tử dời về Hứa Đô, ở Dự Châu ngoại trừ Nhữ Nam có chút binh biến xảy ra trên cơ bản đều yên bình cả. Tuy nhiên, Trương Tú chiếm lấy Nam Dương nên nhòm ngó Dĩnh Xuyên như hổ rình mồi. Ta rất lo lắng, đột nhiên Trương Tú dụng binh như thế … Dĩnh Xuyên nhất định gặp nạn … Cho nên ta muốn mang Trường Văn đến Quảng Lăng. Tuy nhiên hiện tại xem ra Từ Châu cũng không còn là nơi dung thân lần này Mạnh Ngạn đi Hạ Bì liên kết với Lã Bố chuyện đó là về quân sự ta không muốn nói đến. Nhưng chỉ có điều khi Mạnh Ngạn ở Hạ Bì đánh nhau với Trần Hán Du đã đắc tội với không ít người, tên Trần Hán Du ở Dĩnh Xuyên cũng có chút danh vọng.
Lưu Sấm nghe vậy khẽ mỉm cười.
- Người kính ta một thước, ta mời người một trượng. Ta xưa này ngưỡng mộ Trần Khuê nhưng hắn lại đang tâm muốn hãm hại ta, sao ta có thể khoanh tay chịu chết chứ?
Trần Kỷ cười nói:
- Mạnh Ngạn không cần giải thích, ta cũng không trách gì cháu. Nhưng Trần Khuê dù sao cũng là danh sĩ, giao hữu rất rộng rãi … Cháu phải cẩn thận, hiện nay hắn bên cạnh Lưu Bị, không thiếu cách gây phiền toái cho cháu. Miệng lưỡi con người đáng sợ, nếu ta không đến Bắc Hải chỉ sợ không biết được Mạnh Ngạn là người thế nào … Cho nên ta nghĩ cần có chút đối sách mới được.
Miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197004/quyen-1-chuong-185-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.