Đúng thế, Lã Bố lão hiểu kỵ chiến chứ không rõ về bộ chiến.
Hơn nữa huấn luyện Hãm Trận Doanh cũng không phải sở trường của lão, nếu Cao Thuận không ở nơi này chỉ có Trương Liêu là thích hợp nhất.
Trong lòng lão lại cảm thấy áy náy vì tạo khoảng cách với Trương Liêu, chưa nói đến việc Nghiêm phu nhân, Điêu Thuyền và Tào thị khuyên nhủ để Lã Bố chấp nhận Lưu Sấm là con rể. Chuyện này lão đã thảo luận với Lưu Sấm nhất định phải để bậc trưởng bối ra mặt.
Hiện giờ Lưu Dũng lại ở Giao Chỉ, người thay hắn làm chủ chỉ có thể là Trịnh Huyền.
Lưu Sấm còn cần về bẩm báo với Trịnh Huyền biết được.
- Mạnh Ngạn, sao lại gấp như thế, ta còn muốn ngươi ở lại mấy ngày.
Cách ngoài đình mười dặm Lã Bố lưu luyến Lưu Sấm không muốn rời đi.
Lưu Sấm thầm nói: Nếu ta không đi chỉ sợ người nghĩ ngợi lung tung, trời biết được có chuyện gì xảy ra.
Ánh mắt hắn nhìn lướt qua vai Lã Bố thấy Lã Lam bên cạnh.
Có lẽ nàng cũng biết chuyện mình sẽ gã cho Lưu Sấm, nhưng Lã Lam không phản đối gì cả, thậm chí có chút dịu dàng, e ngại hơn ngày thường.
- Quân hầu, người phải bảo trọng.
Lưu Sấm không nói gì thêm, chắp tay từ giã.
Hắn nhìn Lã Lam nói:
- Linh Đang, ở nhà phải thành thật, không được trốn nhà đi như trước, kẻo Quân hầu lại đưa binh thảo phạt ta đấy.
Hắn nói lời này làm cho đám người Lã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3197002/quyen-1-chuong-184-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.